Edit: Đam
Beta: Bạc Hà
Mai Tử Khanh chống cằm nhìn Ninh Thư, hỏi: “Cô có quan hệ gì với người kia?”
“Không có quan hệ gì cả.” Ninh Thư thẳng thắn nói, cô mới là người phải hỏi 2333 có quan hệ gì với anh ta đấy.
Lẽ nào là có chuyện xưa phong hoa tuyết nguyệt gì đó với nhau?
Ninh Thư ngứa ngáy tâm can, tò mò ghê.
Mai Tử Khanh thấy vẻ mặt của Ninh Thư không giống như đang nói dối nên cũng không hỏi nhiều nữa.
“Lúc hệ thống cô gọi cho tôi, tôi còn tưởng cô bị làm sao, kết quả chạy tới thì thấy cô ngồi ôm cột khóc.” Mai Tử Khanh có chút hả hê nói.
Ninh Thư: Mẹ nhà nó, lịch sử đen tối.
Nơi đông người mà ngồi ôm cột khóc.
Ninh Thư cũng không nhớ rõ mình đã bao lâu không khóc to như thế.
Nhưng khóc ra rồi trong lòng lại thoải mái hơn, sự căng thẳng luôn thường trực cũng vơi đi một chút.
Cô cũng không phải không thể khóc.
Con đường đến với sức mạnh còn quá dài, chuyện cô có thể làm bây giờ là vui vẻ hạnh phúc.
Dù cho trong trái tim là một cô bé cuộn mình lại mà khóc.
Cô bé trong trái tim cô cũng có thể từ từ trưởng thành.
“Muốn ăn gì, tôi mời.” Ninh Thư bảo Mai Tử Khanh.
Mai Tử Khanh nhìn Ninh Thư, “Cô bị đả kích à?”
“Cô có công đức hay lực Tín Ngưỡng? Không phải cô mới bỏ ra năm vạn lực Tín Ngưỡng sao?”
Ninh Thư khí phách ngút trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082347/chuong-1679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.