Chương trước
Chương sau
Edit: Đam

Beta: Bạc Hà, EE

“Không phải cô chẳng sợ gì sao, chỉ năm trăm công đức thôi mà.” Mai Tử Khanh liếc mắt nói.

Ninh Thư đi cùng Mai Tử Khanh đến phòng đấu giá.

Một hàng người rất dài đứng trước cửa phòng đấu giá.

Đều là nhiệm vụ giả có linh hồn ngưng tụ vô cùng thật.

Mai Tử Khanh và Ninh Thư chỉ có thể xếp hàng ở phía sau, nhón chân xem hàng người phía trước.

Có điều hàng người này cũng đi rất nhanh, phí vào bàn năm trăm công đức, quét một cái là được.

Ninh Thư nhặt tờ quảng cáo trên mặt đất, nhìn thông tin đấu giá lần này.

Vật phẩm cuối cùng chính là thứ siêu cấp thần bí, Ninh Thư hỏi Mai Tử Khanh: “Cô cảm thấy thứ gì sẽ được bán đấu giá.”

“Quan tâm đến thứ đó làm gì, dù sao tôi cũng không mua nổi, chỉ là đến đây chơi chút thôi.”

Mai Tử Khanh thờ ơ nói.

Ninh Thư trợn mắt, thật nhàm chán, Mai Tử Khanh chẳng có chút hiếu kỳ nào, ngược lại trông cô giống như kẻ ngốc.

Mãi mới đến lượt Ninh Thư và Mai Tử Khanh, mỗi người trả năm trăm công đức, bước vào phòng đấu giá.

Phòng đấu giá rất lớn, có nhiều phòng riêng, nhưng Ninh Thư và Mai Tử Khanh chỉ có thể ngồi ở phía sau cùng, Ninh Thư cũng không mong mình mua được thứ gì tốt, chỉ là đến để biết thêm chút kiến thức.

Mỗi chỗ ngồi đều có thông tin vật phẩm đấu giá.

Có vật phẩm lấy lực tín ngưỡng trả, có thứ lại thanh toán bằng lực linh hồn.

Ninh Thư mặt không cảm xúc, biểu cảm này là tốt nhất, đỡ khiến người ta nghĩ cô là đồ nhà quê chưa trải sự đời.

“Lực linh hồn là lấy lực linh hồn của bản thân để trao đổi hả?” Ninh Thư không nhịn được hỏi Mai Tử Khanh.

Lực linh hồn cũng có thể dùng để mua bán như lực tín ngưỡng sao?

“Đúng vậy, có đạo cụ đo lực linh hồn, cái gì cũng có thể giao dịch được.”

”Nhân cách với tôn nghiêm đổi được không, tôi không có mấy thứ khác nhưng nhân cách với tôn nghiêm thì rất nhiều.”

Mai Tử Khanh, “Ờm, có lẽ sẽ có người hứng thú với nhân cách và tôn nghiêm của cô.”

Đấu giá bắt đầu, người chủ trì đấu giá là một lão già teo tóp, bộ dạng chẳng ra sao, nhìn giống như vỏ cây già.

Mặt không cảm xúc.

Một lão già rất không đáng yêu.

Có điều khi lão bước lên, toàn bộ sàn đấu giá đều trở nên yên tĩnh.

Lão già này thật không đơn giản.

Lão già đi tới cầm búa đấu giá gõ một cái, “Vật phẩm đấu giá thứ nhất, “Tình yêu chân thành”, giá khởi điểm ba mươi ngàn lực tín ngưỡng.”

Không có lời dạo đầu, mở miệng liền đấu giá vật phẩm đầu tiên.

Lão già này thật đúng là….

Lần đầu tiên gặp người xướng giá như vậy.

“Không ai muốn đấu giá, vậy thu hồi tình yêu chân thành, vật đấu giá tiếp theo….”

Lúc này mọi người mới phản ứng, bắt đầu ra giá, “Ba mươi mốt ngàn lực tín ngưỡng.”

“Ba mươi mốt ngàn năm trăm lực tín ngưỡng.”

Ninh Thư: …

Lão chủ trì này thật cá tính.

Tình yêu chân thành, Ninh Thư nhìn thấy một trái tim trong suốt, sáng trong hơn cả kim cương, hơn nữa vẫn còn đang đập.

Lão chủ trì căn bản cũng không giới thiệu thông tin cơ bản về vật phẩm đấu giá, Ninh Thư xem thông tin vật phẩm.

Tình cảm thuần túy, ví dụ như tình yêu chân thành, lòng trung thành…

Đây đều là sức mạnh tinh khiết, có thể làm cho linh hồn càng trở nên cứng cỏi mạnh mẽ.

Tương đương với việc linh hồn được tăng cường thêm một phần.

Ninh Thư vỗ đùi Mai Tử Khanh, thảo nào 2333 lại ngấp nghé lòng trung thành kia.

Ra là có tác dụng như vậy à.

“Sao đánh tôi?” Mai Tử Khanh liếc mắt nhìn Ninh Thư.

“Tôi đột nhiên nhớ ra một việc.”

Cuối cùng tình yêu chân thành vào tay một nhiệm vụ giả với giá ba mươi lăm ngàn lực tín ngưỡng.

Lão chủ trì mặt không thay đổi nói, “Chúc mừng số 45 có được tình yêu chân thành.”

Lão chủ trì này chẳng đáng yêu chút nào.

“Vật phẩm tiếp theo, “Tình yêu ngàn vạn năm.”, giá khởi điểm tám mươi ngàn công đức, mỗi lần lên giá phải hơn một ngàn, đừng thêm chút một.” Lão chủ trì đấu giá hơi cáu kỉnh nói.

Ninh Thư mở xem thông tin đấu giá, “Tình yêu ngàn vạn năm” được kết thành từ tình yêu của một vạn đôi giai ngẫu mười kiếp nhờ một lực lượng đặc biệt.

Một vạn đôi, lại còn mỗi đôi mười kiếp, đây là cái loại công việc gì.

Thứ này rõ ràng là dành cho các cặp đôi.

Nhưng mà tám mươi ngàn công đức thì đắt quá, cô cứu vớt một cái vị diện rách nát phát triển mới được hai mươi ngàn công đức, tám mươi ngàn là giá trên trời à.

Mai Tử Khanh nhìn chằm chằm tình yêu ngàn vạn năm không chớp mắt, Ninh Thư nói, “Giờ cô có mua cũng vô dụng.”

Người có còn đâu.

Mai Tử Khanh nói: “Nếu có tình yêu ngàn vạn năm và sự thấu hiểu lẫn nhau thì sẽ không nháo thành như bây giờ.”

Ninh Thư không nói gì, công đức nhiều như vậy, người bình thường thật sự không mua nổi.

Tình yêu ngàn vạn năm là mười kiếp kết đôi ngưng kết ra tình yêu.

Có thể coi đây là một công cụ để giữ sự mới mẻ cho tình yêu.

Dù sao cũng là hai người khác nhau, tư duy và cách lý giải đều khác biệt.

Xuất hiện tình huống nam lặng lẽ nữ rơi lệ, hai người đều mờ mịt, tôi làm gì sai, cô khóc cái gì?

Anh chính là thằng ngốc, thằng ngốc.

Lúc này tình yêu ngàn vạn năm liền phát huy tác dụng.

Cuối cùng tình yêu ngàn vạn năm được một cặp đôi lấy được với giá chín mươi ngàn công đức.

Ninh Thư cảm thấy toàn thân đau rã rời, còn đau hơn bị treo lên chém nữa.

Chín mươi ngàn đó đậu má.

Mai Tử Khanh u oán, không biết là oán hận cặp đôi kia hay oán hận tình yêu ngàn vạn năm bị người ta mua mất.

Tóm lại hai người đến xem náo nhiệt đều là gương mặt như bị táo bón.

Ninh Thư im lặng nhìn vật phẩm đấu giá, những cái giá này khiến cô sùi bọt mép.

”Vật phẩm đấu giá cuối cùng, vật dẫn thế giới.” Lão già chủ trì đấu giá mặt không chút thay đổi nói: “Giá khởi điểm tám trăm ngàn công đức, một triệu năm trăm ngàn lực tín ngưỡng, mỗi lần lên giá không được ít hơn mười ngàn.’”

Ninh Thư ôm ngực hộc máu, đắt vậy ai mà mua được.

Mà còn phải trả cả công đức lẫn lực tín ngưỡng, muốn lấy được nó phải lên giá cả hai.

Giá này là muốn lên trời rồi.

Có điều vật dẫn thế giới này tương đối ngầu, là một cây thế giới.

Một cái lá có thể hình thành một thế giới, mà một cây thì có bao nhiêu là lá.

Ninh Thư thấy ngứa tay, thật muốn có nó.

Hình như vật dẫn thế giới của anh trai thơm cũng là cây thế giới.

Là đồ tốt, nhưng cái giá muốn khóc thét.

Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, bị cái vật phẩm đấu giá kia trấn kinh, cũng bị cái giá này dọa sợ rồi.

“Không ai lên giá sao, vậy thu hồi cây thế giới.” Lão già chủ trì bảo người mang cây thế giới đi.

Ninh Thư: …

Giá đắt như vậy để cho người ta cân nhắc một chút được không, có phải mua một đồng được ba cái bánh đâu.

Cho người ta thời gian đi vay tiền đã chứ.

Lão chủ trì cũng thật tùy hứng.

”Đợi chút.” Có người đứng lên nói.

Lão già chủ trì nhìn hắn, “Cậu lấy?”

”Tôi muốn nhìn một chút, tôi không mua.” Người này nói.

Mức giá này dường như khiến nhiệm vụ giả ở đây toàn quân bị diệt.

Ninh Thư nhìn về phía cái hộp, lúc này chắc là có đại thổ hào ra tay đi.

Lão già chủ trì đấu giá im lặng chờ, cuối cùng không có người mở miệng, một trận gió lạnh thổi qua cả phòng đấu giá.

Mọi âm thanh đều dừng lại.

Giá cả rất dọa người, cả đời Ninh Thư chưa từng nhìn thấy nhiều công đức và lực tín ngưỡng như vậy.

Lòng tự tin của cô chịu một đòn đả kích huỷ diệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.