Edit: USER
Beta: Suhao, EE
Mã Lam Lam ghét cay người bố Mã Dũng Quân của mình, bởi ông ta luôn đánh mình, nên cũng chẳng thèm đi lấy chiếu.
Ninh Thư không nói gì, vào phòng bếp mang sườn heo ướp muối ra, đổ dầu rán lên cho hai đứa nhỏ ăn.
Ninh Thư để một đĩa sườn mềm thơm lên bàn, nhìn hai đứa nhỏ nói: “Ăn đi.”
Bình thường Hoàng Tinh rất tiết kiệm, mấy món như sườn heo được ăn rất ít, vì sườn heo không những đắt mà lại còn nhiều xương, mua về chẳng nhét bụng được mấy.
Nguyên chủ chưa từng mua thứ này.
Trong miệng hai đứa nhỏ đầy dầu, không ai để ý đến Mã Dũng Quân đang nằm dưới đất.
Có thể thấy, Mã Dũng Quân trong nhà chả được lòng ai hết.
Chỉ quan tâm đến bản thân, ung dung tự tại, hoàn toàn mặc kệ các thành viên khác trong gia đình, cũng không san sẻ ấm áp bảo vệ họ, ngược lại còn động một cái là vung tay vung chân theo cấp số nhân.
Hiện tại báo ứng chưa đến thì về già cũng sẽ thê thảm.
Nhưng Hoàng Tinh không thể kiên trì đến lúc đấy, để sống đến năm sáu mươi tuổi cô còn phải chịu đựng sự tra tấn của Mã Dũng Quân thêm ba mươi năm nữa.
Kể cả thân thể làm sắt cũng không chịu nổi sức tàn phá ấy.
Cho dù phải dâng linh hồn ra, cô cũng mong thoát khỏi người đàn ông này.
Ninh Thư lau mặt, lau tay hai đứa nhỏ xong thì đưa bọn nó đi học.
Lúc trở về, Mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082314/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.