Editor: Tịnh Kỳ
Beta: Bạc Hà, EE
“Chủ nhân tôi cũng không bảo cậu đến sớm như vậy.” Cung nỏ Lal cứng rắn nói.
Ninh Thư đi ra, nhìn Lal cười, thấy năm vũ khí của Mai Tử Khanh, đều là nhan sắc hạng nhất, cũng mang theo cảm giác hơn người.
Ninh Thư nhìn Mai Tử Khanh nói: “Ăn sáng chưa, tôi đói bụng, ăn xong rồi chúng ta đấu sau.”
Mai Tử Khanh gật đầu, bảo thị nữ mang bữa sáng đến.
Mai Tử Khanh ngồi ăn sáng cùng Ninh Thư.
Một vũ khí của Mai Tử Khanh dò hỏi: “Tiểu thư, cô gái này từ đâu tới, trước kia tôi chưa nghe cô nhắc đến.”
Mai Tử Khanh buông thìa xuống, lấy khăn lau miệng, thản nhiên nói: “Đây là con gái của nhũ mẫu tôi, còn vấn đề gì nữa không?”
Ninh Thư: ….
Bọn họ không biết mẹ người ủy thác là ai.
Mặc kệ có phải hay không, chặn được miệng của đống vũ khí này là được rồi.
“Khó trách lại không có quy củ như vậy, ra là con gái nông thôn.”
Ninh Thư đánh giá vũ khí này: “Liên quan gì đến cậu?”
Vẫn chưa bắt đầu tỷ thí mà mùi thuốc súng đã nồng đặc.
Mai Tử Khanh tựa như không nghe thấy Ninh Thư nói gì cả, cầm thìa ăn cơm.
Mấy vũ khí bị Ninh Thư đối xử như vậy, sắc mặt rất khó coi, ánh mắt nhìn Cung nỏ Lal tràn ngập khinh bỉ.
Lal vốn là vũ khí tàn phẩm, đối với những vũ khí này có chút tự ti, giờ lại bị người ta đồng loại dùng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082288/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.