Chương trước
Chương sau
Cung Dung mỗi ngày đều quay một video ngắn, mỗi ngày đều gào “Người nào đó, tôi muốn gặp cô”.

Video ngắn vô cùng duy mĩ, hơn nữa cộng thêm dung mạo Cung Dung hấp dẫn không ít người, có thể sánh ngang minh tinh.

Không ít người mỗi ngày đều chờ xem video ngắn của Cung Dung.

Có cả một đống người nhao nhao nói muốn sinh con cho Cung Dung.

Khuôn mặt Cung Dung chính là kiểu già trẻ đều thích.

Xem như đàn ông nhìn thấy cũng phải quỳ gối, đúng là mẹ nó quá đẹp!

Thậm chí còn có quản lý công ty muốn mời Cung Dung đi làm minh tinh.

Giá trị nhan sắc nghịch thiên như vậy, không làm minh tinh quả thực lãng phí.

Ba mươi năm trước Cung Dung đều xuất hiện dưới hình ảnh phụ nữ, hiện tại biến thành đàn ông, có rất ít người cảm thấy Cung Dung này là Cung Dung trước kia.

Hơn nữa khi Cung Dung là đàn ông và khi là phụ nữ, cảm giác mang lại hoàn toàn khác nhau.

Ninh Thư buồn bực, từ nhỏ được nuôi dưỡng như một đứa con gái, tính cách làm sao lại không bị ảnh hưởng?

“Người nào đó, tôi sắp chết rồi, cô không đến nhìn tôi một chút sao?”

“Người nào đó, tôi muốn gặp cô.”

Ninh Thư gập máy tính, tâm thật đau, Cung Dung rốt cuộc muốn gì?

Có điều Cung Dung nói hắn sắp chết lại đúng là sự thật, giữa mày Cung Dung đã có tử khí.

Xem ra là không kiên trì được bao lâu.

Ninh Thư không định đi, chỉ cần Cung Dung chết rồi, một số việc sẽ có thể giải quyết, không thể dính líu gì với Cung Dung nữa.

Nhất là Cung Dung chết rồi, chắc chắn tập đoàn SR đại loạn, đây là một khối thịt mỡ lớn, mỗi người đều muốn gặm được vào miệng, khẳng định ầm ĩ một phen.

Nếu cô dính dáng gì đến Cung Dung, như vậy chẳng phải hỏa lực sẽ tập trung vào cô sao? Chuyện này không thể được.

Hơn nữa lấy hiểu biết của Ninh Thư đối với Cung Dung, chắc chắn không có ý gì tốt.

Đoán chừng là trước khi chết muốn tính kế cô.

Cho nên Ninh Thư vừa nghe đến Cung Dung gọi người nào đó người nào đó, Ninh Thư đều cảm giác tâm can sắp nổ tung rồi.

Người không biết còn tưởng rằng bọn họ có quan hệ mập mờ.

Ninh Thư chờ Cung Dung tắt thở, cái video này cứ lên như vậy, Ninh Thư sợ có ngày mình bị người ta lôi ra làm thịt.

Đệt, luôn có đàn ông thần kinh muốn đẩy cô lên đầu sóng ngọn gió.

Cung Dung chăm chỉ quay video, lúc bắt đầu là ngồi trên giường bệnh, về sau thành nằm trên giường bệnh suy yếu nói: “Người nào đó, tôi muốn gặp cô.”

Là ai đều có thể nhìn ra tình huống Cung Dung ngày càng không tốt.

Người trên weibo Cung Dung khóc một dòng, ầm ĩ kêu gọi ‘người nào đó’ tới gặp nam thần, nam thần sắp chết rồi.

Ninh Thư thật sự muốn đập máy tính, quá tuyệt vọng với cái thế giới nhìn mặt này.

Mấy người chỉ thấy Cung Dung suy nhược, Cung Dung thịnh thế mỹ nhan, lại không biết Cung Dung là ai nhé đờ mờ.

Ninh Thư dùng địa chỉ IP giả, nhắn lại dưới weibo Cung Dung, ‘người nào đó của anh chết rồi, chứ không đã sớm xuất hiện’.

Ninh Thư bình luận vài cái, suýt nữa nói thẳng: anh an tâm đi đi, đừng đợi.

Sau đó Ninh Thư dọn sạch dấu vết của mình, muốn tra ra vị trí của cô là bất khả thi.

Lời Ninh Thư nói không khiến Cung Dung có phản ứng gì, nhưng lại chọc giận đám fan não tàn của Cung Dung, nhao nhao lên án Ninh Thư.

‘Nam thần sắp chết rồi, cô còn nói như vậy, thật quá đáng……’

“Người ta chỉ muốn trông thấy người nào đó trong sinh mệnh, cô nói vậy quá tàn nhẫn rồi.”

‘Không thể cho người ta giữ lại một niệm tưởng thật đẹp hả?’

Ninh Thư: Tôi sai rồi được chưa?

Cung Dung bắt đầu khó hô hấp, phải mang mặt nạ dưỡng khí.

Đã biến thành dạng này rồi mà Cung Dung vẫn còn quay video, hơi thở mong manh nói: “Người nào đó, tôi muốn gặp cô.”

Ninh Thư: Gặp con mẹ mi……

Ninh Thư phát hiện mặc kệ mình có đi hay không, đều vì Cung Dung mà đã gây chú ý thật lớn.

Trong đó bao gồm người của tập đoàn SR.

Hiện tại Cung Dung khôi phục thân phận đàn ông, người của tập đoàn SR chắc chắn biết.

Như vậy hẳn có không ít người đang chờ ‘người nào đó’ trong miệng Cung Dung này xuất hiện.

Ninh Thư siết tay, thật muốn xuyên qua màn hình đấm cho Cung Dung mấy cái.

Nhịn, nhịn, chờ đến Cung Dung chết là tốt rồi.

Mẹ nó, sao bây giờ còn chưa chết, tai họa lưu ngàn năm.

Ninh Thư có chút sợ Cung Dung bị hệ thống lựa chọn, một người hai người còn chịu được, lại thêm một nữa, Ninh Thư nổi bão mất.

Nhiệm vụ của cô quả thực có độc, kiến huyết phong hầu*, hạc đỉnh hồng**.

*Theo hiểu biết của tui sau khi đọc Tam quốc, đây là một chất kịch độc, trúng một mũi tên tẩm độc này chết ngay

**Hạc đỉnh hồng cũng là chất rất độc, hay còn gọi là thạch tín, khiến người ta chết từ từ

Sức lực này của Cung Dung sao vẫn còn chưa hết?

Mẹ Hứa mở cửa đi vào, thấy Ninh Thư thì vui vẻ nói: “Nghe nói có thận thích hợp rồi, có lẽ rất nhanh sẽ phẫu thuật.”

Ninh Thư nhanh chóng đóng máy tính lại, nghe mẹ Hứa nói vậy cũng mừng trong lòng, “Vậy thật tốt quá.”

Hy vọng lần này sẽ không xảy ra chuyện gì nữa.

Cung Dung không chết, trái tim lơ lửng của Ninh Thư cũng không bỏ xuống được.

Thật sự cô và Cung Dung cách nhau quá xa, một bên là dân thường phổ thông, không chống lại được tiền tài và địa vị xã hội của Cung Dung.

Ninh Thư bây giờ chỉ trông chờ Cung Dung nhanh chóng ngỏm.

“Hẳn không có vấn đề, trên tay chúng ta có chút tiền, có thận rồi là có thể phẫu thuật.” Mẹ Hứa rất vui, dù sao có thể sống thì ai lại không muốn, con kiến còn ham sống.

Hơn nữa bà còn muốn nhìn con gái thành gia lập nghiệp, sinh con dưỡng cái, khỏe mạnh, bình an sống một đời.

Đặc biệt là tìm được đường sống trong chỗ chết từ hải đảo, càng cảm giác cuộc sống bình an không dễ có.

“Về sau chuyện nhà để con làm, mẹ nghỉ ngơi dưỡng sức, thân thể tốt mới phẫu thuật được.” Ninh Thư bảo mẹ Hứa.

Mẹ Hứa hôn trán Ninh Thư mấy cái, “Đời này của mẹ thất bại, tìm phải người vô dụng như bố con, vô dụng thì thôi, lại còn không nghe lời mẹ mà nghe lời phụ nữ bên ngoài.”

“Mẹ con hai ta sống nương tựa lẫn nhau, về sau mẹ không cho phép con làm ra chuyện như vậy nữa, nếu con xảy ra chuyện gì mẹ cũng không sống nổi.”

“Con muốn mẹ sống, mẹ lại càng muốn con sống, nếu con có chuyện thì mẹ biết làm sao bây giờ.” Mẹ Hứa nói rồi liền rơi nước mắt, rơi xuống trán Ninh Thư.

Nước mắt như thấm vào lòng Ninh Thư, làm cả người Ninh Thư cũng ê ẩm theo.

Sống không dễ, Cung Dung là người đứng trên đỉnh kim tự tháp, chuyện người khác phải dốc toàn lực làm, hắn một câu là có thể làm được.

Người không có giai cấp ngang mình chính là lợn dê bò chó, giết người như giết gà.

Ninh Thư là nhiệm vụ giả, nhiệm vụ gì cũng đều nhận, nhiệm vụ giả giai tầng nào cũng có, thậm chí có cả động vật.

Đối với Ninh Thư mà nói, thế giới này chia thành ba loại người, một là có thể nói chuyện thân thiết, một là kẻ thù, một còn lại là người lạ.

Không có giai cấp nào đặc biệt, người ta không chọc vào cô, cô cũng không đi chọc người ta.

Nói tóm lại, tam quan của cô và Cung Dung không hợp nhau.

Tam quan mỗi người đều không giống nhau, không có khả năng giống hết.

So ra ngũ quan lại quan trọng hơn tam quan, cứ xem vô số tiếng kêu rên đau lòng dưới weibo Cung Dung là biết.

Cô nói một câu không quá xuôi tai đã bị lên án.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.