Xe bình ổn đi tới bệnh viện, một hàng xe đen sang trọng theo sau, chiếc nào cũng chở đầy người.
Ninh Thư nhếch khóe miệng, cô cũng không phải phần tử khủng bố gì, cần nhiều người canh như vậy không?
Ninh Thư nghịch điện thoại, mua hai tấm vé máy bay, là loại vé có thể rời khỏi nơi này nhanh nhất.
Ánh mắt Lý Triệu không ngừng nhìn về phía điện thoại của Ninh Thư.
Ninh Thư nói: “Tôi đang tìm nhãn hiệu băng vệ sinh nào tốt chút, nhãn hiệu trước dùng không thoải mái, hay là chúng ta tìm cùng nhau?”
Lý Triệu ho khan một tiếng, dời mắt đi. Đến bệnh viện, Lý Triệu dẫn Ninh Thư đi theo lối VIP.
Tới trước một phòng bệnh.
Lý Triệu mở cửa, làm tư thế mời, “Thiếu gia ở bên trong.”
Ninh Thư đi vào, trong phòng còn có một người đàn ông ngồi trên ghế bên mép giường, đang nghe Cung Dung nói chuyện.
Người đàn ông này nhìn nhỏ tuổi hơn Cung Dung một chút, tuổi không lớn lắm nhưng lại mặc âu phục tối màu, nhìn cũng có vẻ lão luyện thành thục.
“Cung Dật, cháu ra ngoài đi.” Thanh âm Cung Dung rất suy yếu.
“Vâng, chú.” Cung Dật đứng lên, đánh giá Ninh Thư, ánh mắt mang vẻ tìm tòi nghiên cứu và hoài nghi, lúc ra ngoài nhân tiện đóng cửa lại.
Cung Dung ngồi dậy, nói với Ninh Thư: “Nếu không phải tôi sai người tìm cô, cô chắc chắn sẽ không tới.”
“Cô đúng là người phụ nữ có ý chí sắt đá nhất tôi từng gặp, nếu là người bình thường, tôi quay mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082248/chuong-1563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.