Vệ sĩ dưới lầu đi ra, nhìn thấy Ninh Thư, lập tức cảnh giác rút súng bên hông.
Ninh Thư lách người, lập tức xuất hiện phía sau đánh ngất hai người họ.
Thân thể hai vệ sĩ mềm nhũn ngã xuống đất, Ninh Thư kéo hai người kia tới thảm cỏ, quanh thảm cỏ có cây xanh được cắt tỉa chỉnh tề.
Ninh Thư chạy lên lầu, mở cửa nói với mẹ Hứa: “Mẹ, chúng ta đi mau.”
“Làm sao vậy?”
Ninh Thư tùy tiện vơ đại hai bộ quần áo nhét vào túi, kéo mẹ Hứa chạy ra cửa.
Mẹ Hứa khó hiểu, vẻ mặt không tình nguyện bị Ninh Thư nhét lên taxi.
“Rốt cuộc có chuyện gì?” Mẹ Hứa hỏi Ninh Thư đang đóng cửa xe.
“Đợi lát nữa con nói cho mẹ.” Ninh Thư nói: “Lái xe, đến nhà ga.”
Ninh Thư mua vé máy bay, nhưng lại không có ý định đi máy bay.
Nếu bên Cung Dung tra ra chuyến bay, đến sân bay tìm thì cực tốt, dù sao cô cũng không đi máy bay.
Xe taxi chở hai người đến nhà ga, mẹ Hứa xuống xe thấy sắc mặt Ninh Thư ngưng trọng, hỏi: “Xảy ra chuyện gì à, con như vậy làm mẹ rất lo lắng.”
“Chuyện này con sẽ giải thích rõ ràng với mẹ sau, trước tiên lên xe đã.” Ninh Thư kéo mẹ Hứa lên xe bus, trước tới thành phố lân cận đợi một đoạn thời gian.
“Chuyện này nói thế nào đây…” Ninh Thư bị mẹ Hứa nhìn chằm chằm, lại không biết nên nói thế nào, bắt đầu từ đâu, tóm lại chuyện này quá mẹ nó quỷ dị.
“Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082246/chuong-1565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.