Chương trước
Chương sau
20 điểm cường độ linh hồn, khó coi, thật khó coi.

Ninh Thư cảm thấy nếu là linh hồn trước kia của cô, khẳng định không chỉ 20 điểm.

Aiz, hảo hán không nhắc chuyện đã qua.

2333 trầm mặc một chút, “Tương đương với linh hồn cô lúc trở thành nhiệm vụ giả trung cấp.”

“Vị diện cao cấp, vị diện siêu cấp củng cố bằng pháp tắc, với trạng thái linh hồn bây giờ của cô, lúc truyền tống sẽ rất khó chịu.”

“Hơn nữa, linh hồn cô quá yếu, dễ bị cảm xúc còn lại của thân thể khống chế.” 2333 nói.

Ninh Thư lau mặt, đã rất lâu rồi cô không bị cảm xúc còn lại của thân thể ảnh hưởng.

Giờ não cô không theo kịp.

Dùng nhiều lực linh hồn như vậy để đổi lấy cơ hội tiến vào không gian pháp tắc.

Nếu từ bỏ nhiệm vụ thí luyện siêu cấp, cô sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội tiến vào không gian pháp tắc để lĩnh ngộ pháp tắc.

Nói tóm lại, có được có mất.

Ninh Thư hỏi 2333: ”Mày cảm thấy tao sẽ lĩnh ngộ được pháp tắc gì trước?”

“Cô khỏi cần ôm mộng, tốt nhất có pháp tắc thời gian và không gian, người có thể hiểu được loại pháp tắc này không nhiều, lực sát thương lớn nhưng rất khó lĩnh ngộ.”

“Trong mười vạn nhiệm vụ giả chưa chắc đã có một người hiểu được.”

“Trước lĩnh ngộ mấy pháp tắc như Thuỷ Hoả, những pháp tắc này có thể giải quyết một số chuyện cơ bản, chẳng hạn như đốt lửa uống nước không cần lo.”

Ninh Thư: …

“Không có ai là không muốn lĩnh ngộ pháp tắc cao cấp, nhưng pháp tắc Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cũng không hề đơn giản, không phải nói hiểu là có thể hiểu được ngay.”

Thanh âm 2333 mang theo khinh thường, “Không nên coi thường bất cứ pháp tắc gì.”

Ninh Thư gãi gãi đầu, “Vậy đến Thủy Thành đi.”

Trước lĩnh ngộ pháp tắc Thủy, nước là khó lường nhất, trạng thái không cố định, thể lỏng, thể khí, biến ảo vô cùng.

Hơn nữa nước còn chia rất nhiều loại, nhẹ nặng đủ loại nước, đủ loại đặc tính.

Ninh Thư cảm thấy nếu có thể khống chế pháp tắc Thủy, về sau ở sa mạc không có nước uống cũng có thể làm chút nước uống, không chết được.

Ninh Thư đứng ở cửa thông đạo, trong quá trình truyền tống, Ninh Thư cảm giác khó chịu cực kỳ.

Linh hồn quá yếu, nếu là trước đây thì thời gian đi chỉ như cái chớp mắt, còn giờ Ninh Thư cảm giác mình như cục bột, bị người nắn tới nắn đi.

Chờ đến khi đứng trên nền đá xanh rồi, Ninh Thư cảm thấy hơi hụt, thân thể như bị đào rỗng.

Ninh Thư nhìn không gian xung quanh, Thủy Thành và Thời Gian Thành bố trí giống nhau như đúc.

Ninh Thư còn tưởng rằng mình tới nhầm Thời Gian Thành.

Trên phiến đá xanh có pháp tắc rất nhỏ, Ninh Thư giẫm lên, cảm giác như giẫm phải nước.

Linh hồn của cô cũng trở nên ẩm ướt vô cùng.

Ninh Thư thấy Thủy Thành này vô cùng ẩm, khiến linh hồn đều nhiễm phải hơi nước.

Giống như ra mồ hôi giữa mùa hè, mồ hôi tuôn không ngừng dính nhớp cả người.

Khó chịu.

Ninh Thư nhìn linh hồn đi lướt qua cô, linh hồn bọn họ đều vô cùng kiên cường dẻo dai, có một số người nhìn rất giống người thật.

Hẳn là nhiệm vụ giả siêu cấp rất cường đại.

Ninh Thư yếu nhớt, hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn đến.

Có thể đi vào nơi này đều là nhiệm vụ giả siêu cấp, đoán chừng là linh hồn Ninh Thư quá yếu, có thể xuất hiện ở đây khiến người ta cảm thấy rất kinh ngạc.

Ninh Thư nhìn chằm chằm linh hồn suy yếu của mình, dự định tới quán rượu ăn một chút gì trước.

Đồ trong quán rượu rất đắt, không giống như không gian ảo có thể sử dụng tích phân mua rất nhiều đồ.

Đồ ở đây vừa ít vừa quý, đều là dùng công đức và lực tín ngưỡng để trả.

Ninh Thư gọi mấy món có thể giúp linh hồn mạnh hơn.

Nhìn chỉ như một bát bánh kem giấy, lại mẹ nó mất 15 lực tín ngưỡng.

Ninh Thư: …

Gian thương!

Cảm giác thế giới này tràn ngập ác ý.

Ninh Thư ung dung lấy nĩa chậm rãi ăn điểm tâm, nhìn người xung quanh, những người này đều đến lĩnh ngộ pháp tắc Thủy.

Ninh Thư không ra khỏi thành, đi ra ngoài khẳng định sẽ bị pháp tắc Thủy tiêu diệt.

Ninh Thư ngồi ở gần cửa sổ trong quán rượu, cảm giác pháp tắc dưới chân dao động, chỉ mới là pháp tắc trong thành cô đã không chịu nổi.

Chưa nói đến lĩnh ngộ, chống đỡ được những pháp tắc này hay không cũng không biết.

Ninh Thư cảm giác có nước vô hình chảy lên bàn chân mình, sau đó là mắt cá chân, cẳng chân sau, đầu gối, bên hông…

Rõ ràng không có nước, nhưng Ninh Thư lại cảm thấy nước đang bao phủ linh hồn cô, đã dâng lên đến ngực.

Chậm rãi dâng đến cổ.

Trong lòng Ninh Thư không tự chủ sinh ra khủng hoảng, khủng hoảng sắp chết đuối.

Ninh Thư thậm chí không khống chế được bản năng muốn đứng dậy.

Nhưng nước chỉ dâng lên đến miệng mũi, không qua đỉnh đầu cô.

Rõ ràng là trạng thái linh hồn, thế nhưng Ninh Thư lại cảm giác bản thân sắp bị chết đuối, không thể hít thở.

Cô sắp chết đuối, linh hồn nặng nề như bị thứ gì kéo xuống.

Rất thống khổ, vô cùng thống khổ, Ninh Thư cảm giác linh hồn của mình sắp hóa thành nước luôn.

Ninh Thư nhìn vẻ mặt những người khác đều như thường, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, không có một chút khác thường.

“Cố gắng chịu đựng, muốn lĩnh ngộ pháp tắc Thủy thì nhất định phải thích ứng nó trước, hoá mình thành nước mới có thể cảm nhận nước.” 2333 nói.

Ninh Thư vừa định để 2333 truyền tống trở về, cô hiện tại không có sức mạnh, giống như người bình thường sắp sửa chết đuối.

Nghe 2333 nói vậy, Ninh Thư chỉ có thể cắn răng kiên trì, phổi trướng đau như muốn nổ tung.

Ninh Thư chịu đựng đến khi đầu óc mơ hồ, gục xuống bàn mất ý thức.

Ninh Thư ngủ rất thoải mái, lơ lửng lơ lửng, ấm áp lại dễ chịu.

Lúc Ninh Thư tỉnh lại, cảm giác hít thở không thông đã biến mất.

Ninh Thư thở dài một hơi, lòng còn sợ hãi, rất bất lực rất tuyệt vọng, cả người dễ chịu hơn nhiều, cảm giác dính dính hồ hồ cũng hết.

Linh hồn rất nhẹ nhàng khoan khoái.

“Vừa rồi xảy ra chuyện gì?” Ninh Thư hỏi 2333.

2333 nói: “Đây chỉ là một chút xíu, cực kỳ bé nhỏ, lực lượng pháp tắc không đáng kể, nếu ngay cả điểm này cũng không thể thích ứng, vậy thì khỏi nói chuyện rời thành lĩnh ngộ pháp tắc Thủy đi.”

“Trên cơ bản mỗi người đến đây lần đầu tiên đều sẽ cảm nhận một chút cảm giác chết đuối, có ít người có thể kiên trì, có ít người không thể kiên trì mà thôi.”

Vạn sự khởi đầu nan, Ninh Thư cảm thấy đường thật dài.

Đây vẫn chỉ là trong thành, ngoài thành còn có lực lượng pháp tắc mãnh liệt hơn, trong nháy mắt là có thể bao phủ cô.

Bên trong pháp tắc Thủy còn không kiên trì được, không thích ứng được, càng đừng nói khống chế pháp tắc.

Chỉ là một pháp tắc Thủy đã thế, chớ nói chi là Thời Gian cao cấp và pháp tắc Không Gian.

Ninh Thư ôm đầu, ông trời ơi…

Lĩnh ngộ loại vật này đều phải dựa vào thiên phú, có vài người chỉ một chút là đã ngộ đạo, nhanh hơn người khác đến mấy vạn năm mấy chục vạn năm.

Thật là một chuyện làm người ta tuyệt vọng.

Khó trách Mai Tử Khanh trở thành nhiệm vụ giả siêu cấp trước cô, đến giờ vẫn còn chưa thể khống chế pháp tắc Thủy.

Mẹ kiếp, tâm tình không tốt, Ninh Thư lại gọi điểm tâm, bỏ ra 30 lực tín ngưỡng mua hai phần bánh ngọt.

Lĩnh ngộ loại vật này không phải dựa vào nỗ lực là được, coi như có nghĩ nát óc cũng không xong.

Ninh Thư đến quỳ những nhiệm vụ giả có thể lĩnh ngộ pháp tắc luôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.