Ninh Thư đến trung tâm thương mại, sau đó gọi điện cho Cung Phù báo địa điểm.
Tiện thể nói luôn cách thức trao đổi.
Cung Dung nhìn dòng người qua lại trong trung tâm thương mại lung linh có đủ hãng hàng hiệu, ánh mắt phức tạp: “Tại sao phải đến trung tâm thương mại nhà tôi?”
“Nếu như xảy ra chuyện gì, bên tổn thất đương nhiên là các anh.”
Khu thương mại này trên danh nghĩa là sản nghiệp của Cung gia, nếu như xảy ra chuyện dùng vũ khí đánh nhau hay đấu súng gì đó, tổn thất cũng thuộc về Cung gia.
Ở địa bàn nhà mình, khẳng định có nhiều băn khoăn.
Cung Dung đột nhiên cười một tiếng: “Thật ra cô cũng có thể được coi là một nhân tài, sao lại sử dụng mấy biện pháp quỷ quái này thuận tay thế chứ?”
Ninh Thư cười híp mắt nói: “Cảm ơn đã khen.”
“Cung gia chúng ta không tổn thất nổi.” Cung Dung ngạo nghễ nói.
Ninh Thư lắc lắc ngón trỏ: “No, no, sau khi anh bị bắt cóc, không phải, là anh theo tôi ra ngoài chơi một vòng, em gái anh giữa lúc lâm nguy tiếp quản tập đoàn.”
“Trong tập đoàn khẳng định có người không phục, chỉ cần em gái anh làm sai bất cứ chuyện gì, đều sẽ bị người ta nắm thóp. Em gái anh không dám.”
Ninh Thư thanh thản ngồi trên ghế dài, “Nếu như không du lịch vòng quanh thế giới với tôi, kế hoạch của anh hẳn là chậm rãi đưa em gái anh lên làm người khống chế tập đoàn.”
Dùng quãng đời còn lại của mình để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082218/chuong-1552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.