Cung Dung cảm thấy người phụ nữ này không giống những người khác, giàu lòng đồng cảm, đa sầu đa cảm, làm việc chém đinh chặt sắt.
Kiên định, cũng có thể nói là bướng bỉnh, nhưng cố tình nhìn vào lại thấy rất bừa bãi, tiêu sái hơn hẳn những người phụ nữ khác.
Không phải loại người mà đàn ông có thể khống chế.
Cung Dung không hề nghi ngờ việc người phụ nữ này có thể ném văng hắn ra ngoài cửa sổ.
Cung Dung bất đắc dĩ nói: “Cô cần tiền, tôi có thể cho cô tiền.”
Vẻ mặt Ninh Thư nhàn nhạt, “Tôi không nhìn thấy tiền.”
“Chờ tôi dưỡng thương tốt rồi tôi trả tiền cho cô.” Cung Dung nói, “Tôi là người làm ăn, chút chữ tín này vẫn phải có.”
Ninh Thư nhấc môi chậc một tiếng, vì mi là người làm ăn nên mới không tin mi đấy, lời tư bản nói một chữ cũng không tin.
Ninh Thư lạnh nhạt nói: “Cung Dung, đừng khiêu chiến giới hạn của tôi, chưa biết chừng tôi lại giao anh cho Cung Phù, còn được lợi hơn nhiều.”
Cung Dung: ……
Cô gái suy nghĩ lại đi, chắc chắn không có lợi.
Cung Dung nghe Ninh Thư nói vậy lại yên tâm, cô gái này nhìn không phải đồ ngu, loại hành vi dâng tới cửa tìm chết này khẳng định sẽ không làm.
Cạch một tiếng, chốt cửa chuyển động, mẹ Hứa đã về, tinh thần bà nhìn khá hơn nhiều.
Trong tay mẹ Hứa cầm một hộp thức ăn nhanh, thấy Cung Dung tỉnh lập tức nói: “Cậu tỉnh rồi?”
Cung Dung hơi thở suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082215/chuong-1554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.