Bị mắng là súc sinh mà Cung Dung vẫn mặt không đổi sắc, giống như không phải đang nói hắn.
Mà mẹ Hứa cũng không biết súc sinh đó đang ở ngay trước mặt.
Mẹ Hứa nắm chặt tay Ninh Thư, “Vậy, vậy con có thật sự giết… người Cung gia…”
Ninh Thư khinh bỉ cười một tiếng, “Người ta hào môn tranh đấu, đẩy tội danh giết người lên đầu của con, con không giết ai cả.”
Mẹ Hứa hít một hơi thật sâu, “Mẹ biết con sẽ không giết người, con đi nói rõ, nói con không giết.”
“Mẹ đừng sốt ruột, con sẽ nghĩ cách.” Ninh Thư trấn an mẹ Hứa.
Dù hiện tại cô đi khắp nơi nói bản thân vô tội, không phải tội phạm giết người thì đều vô ích, còn tự chui đầu vào lưới.
Cái cô muốn chính là để Cung Dung tự mình xuất hiện ở trước mặt công chúng.
Mẹ Hứa quá ngây thơ, loại chuyện này không phải cứ nói là có thể rõ ràng, đặc biệt còn có không ít người một hai muốn dìm cô xuống nước.
Cô đánh không lại.
Hai tay khó địch bốn tay.
Mẹ Hứa lo lắng, Ninh Thư trấn định nói: “Mẹ đừng sốt ruột, con không sao, con có biện pháp.”
Dù Ninh Thư liên tục cam đoan nhưng mẹ Hứa vẫn rất sầu lòng.
Cảm xúc kích động của mẹ Hứa hơi đi qua một chút mới nhớ tới trong phòng còn có người khác, bèn nói với Cung Dung: “Cậu xem con gái tôi xảy ra chuyện, hay là cậu rời đi đi, nơi này hoàn cảnh không tốt, cũng không dưỡng thương được đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082212/chuong-1556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.