Tốc độ xe buýt chạy không nhanh, trên đường còn thường xuyên có người lên xuống.
Ninh Thư ôm túi vào lòng, trong đây chỉ có mỗi cây nhân sâm là đáng tiền, còn lại đều là quần áo.
Xe buýt chạy một hồi, những người lên xe bắt đầu có điểm khác biệt, quần áo nhan sắc cũng ngày càng xinh đẹp thời thượng hơn.
Mà Ninh Thư là một cô gái nông thôn chính gốc, quần áo trên người rất lỗi thời, toàn thân đều mang cảm giác quê mùa, làm người ta vừa nhìn đã biết là đến từ nông thôn.
Xe buýt gặp trạm dừng sẽ dừng lại, vừa để hành khách giải quyết nỗi buồn, vừa để ăn qua loa vài thứ.
Ninh Thư vào quán ăn gọi một phần thức ăn chay cùng một bát cơm lớn.
Đắt đến nỗi Ninh Thư phải chậc lưỡi, chiếm được ưu thế về vị trí, đồ ở đây tất nhiên đắt đỏ hơn bên ngoài, mi thích ăn thì ăn, không ăn thì thôi.
Lúc Ninh Thư đang ăn cơm, cảm thấy có một ánh mắt cứ luôn đánh giá cô.
Ninh Thư mở túi cùa mình ra, lấy bao nhân sâm nhét vào túi áo, có lẽ cô bị bọn trộm ở đây để mắt rồi.
Ninh Thư cười lạnh một tiếng trong lòng, đợi lát nữa phải xem thử coi có trình diễn tiết mục bắt trộm không.
Ninh Thư giật giật cổ, ánh mắt kia vẫn luôn đánh giá cô, Ninh Thư nhìn qua đằng đó.
Thấy một người phụ nữ chừng hơn bốn mươi tuổi.
Người phụ nữ này không ngờ mặt mày đoan chính, lúc chạm ánh mắt của Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082205/chuong-1526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.