Ninh Thư ngoài việc muốn hiểu được pháp tắc thời gian thì còn có một nguyên nhân khác, muốn lúc về được gặp bố mẹ, cô không biết tốc độ thời gian chảy ở thế giới của mình thế nào.
“Mời đứng ở cửa thông đạo.” 2333 nói.
“Chờ chút.” Ninh Thư nhấp mở hệ thống trò chuyện, gửi tin nhắn cho Mai Tử Khanh.
Mai Tử Khanh dù gì cũng đã quen với pháp tắc không gian, có cô ấy là cô có thể hiểu thêm một ít chuyện trong pháp tắc không gian.
Ninh Thư: “Cô ở đâu, bây giờ tôi sắp tới pháp tắc không gian.”
Ting một tiếng, Mai Tử Khanh trả lời, “Cô muốn xuống thành nào?”
“Thành thời gian.”
“Chúng ta gặp ở đó.”
Ninh Thư tắt hệ thống trò chuyện đi, đứng vào thông đạo tới pháp tắc không gian.
Lần này thời gian dịch chuyển có hơi dài, trong quá trình dịch chuyển, Ninh Thư đầu váng mắt hoa, nếu có thân thể thật thì có khi giờ đã nôn thốc nôn tháo.
Chờ đến khi chân chạm đất, Ninh Thư cảm thấy linh hồn của mình cũng phải tan rồi.
Linh hồn của cô.
Ninh Thư nhìn cảnh vật chung quanh, phong cách ở thành thời gian vẫn là cổ đại.
Dưới chân là từng đảng đá xanh, Ninh Thư đạp lên trên đá, cảm giác trong phiến đá ẩn chứa lực lượng nào đó.
“Trong đá này có rất rất ít pháp tắc Thời Gian, với cô mà nói thì hơi quá sức.” 2333 nói.
“2333, nơi này.” Mai Tử Khanh vẫy Ninh Thư.
Nghe Mai Tử Khanh gọi 2333, Ninh Thư hơi sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082199/chuong-1531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.