Chương trước
Chương sau
Ninh Thư nhìn Tuyệt Thế Võ Công nằng nặng trong tay, bốn chữ to thể Triện có vẻ càng thêm trầm.

Hiện tại mấy trang giấy đều đã biến mất, Tuyệt Thế Võ Công trở thành một cái hộp hình chữ nhật.

Ninh Thư phóng tinh thần lực ra, xâm nhập vào trong Tuyệt Thế Võ Công.

Ninh Thư do thám bằng tinh thần lực thì thấy trong Tuyệt Thế Võ Công hình thành một không gian tử khí âm trầm, nhưng trong không gian này lại không có gì cả.

Tuy không có dấu hiệu tồn tại sự sống, nhưng Ninh Thư cũng rất vui vẻ, bởi vì từ một quyển sách đã trở thành một không gian, mà lực tín ngưỡng còn thì được từ không gian.

Chỉ cần tìm đủ năm căn nguyên thế giới, thế giới của cô sẽ dần sinh ra vật sống, sinh vật sống trong không gian đó sẽ cung cấp cho cô lực tín ngưỡng cuồn cuộn không ngừng.

Đồng thời vận mệnh của cô cũng gắn liền với thế giới, cô chết, thế giới cô kiến tạo nên cũng biến mất, sinh vật sống trong đó cũng biến mất theo.

Đây là lý do tại sao nên kiến tạo thế giới, người bên trên sẽ không dám tùy ý giết.

Hàng trăm triệu sinh vật không thể cứ biến mất như vậy.

Thiên địa vận hành đều có pháp tắc.

Chẳng sợ hiện tại đang ở trong trạng thái linh hồn, nhưng Ninh Thư vẫn có cảm giác tim mình đang đập thình thịch, hưng phấn không chịu được.

Mọi chuyện đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.

Ninh Thư cảm thấy mình là nguờ được trời cao chiếu cố.

“Thả căn nguyên linh hồn ra liên kết với thế giới đi.” 2333 bảo Ninh Thư.

Cần căn nguyên linh hồn à, Ninh Thư nghĩ một chút liền rút ra một sợi căn nguyên linh hồn của bản thân xâm nhập vào thế giới, từ đây không gian này là một thể với cô.

Căn nguyên linh hồn căn nguyên xâm nhập vào Tuyệt Thế Võ Công, Ninh Thư cảm thấy có thể khống chế Tuyệt Thế Võ Công.

Lúc cầm Tuyệt Thế Võ Công cũng không cảm thấy nặng nữa.

Ninh Thư đặt Tuyệt Thế Võ Công vào kệ sách, rất nhanh cô sẽ có thể kiến tạo một thế giới của riêng mình, không lo bị giết.

Ninh Thư nhìn hai viên hạt châu vẫn đang dung hợp trên tường, hố đen tạo ra khi dung hợp chỉ còn lớn bằng nắm tay, có lẽ sắp dung hợp xong rồi.

Hố đen nhỏ đi, ảnh hưởng đối với hệ thống không gian cũng càng nhỏ.

Cũng không biết Linh Hồn Châu với hạt châu có thể tùy ý xuyên qua các thế giới kia cuối cùng có thể hợp thành loại hạt châu nào.

Linh Hồn Châu là thứ cơ khát nhất Ninh Thư từng gặp qua, hút linh hồn chưa nói, thậm chí còn hút cả nơi liên kết.

Cho tới giờ, Linh Hồn Châu cũng đã nuốt nhiều linh hồn, đánh đến không phân thắng bại với hạt châu tùy ý xuyên qua các vị diện kia, còn đoạt đi Đá Kết Giới có thể gia cố cho vị diện.

Nếu cuối cùng dung hợp ra một thứ không có tác dụng mẹ gì, đến lúc đó thì cay vl, rất cay.

Suýt nữa làm nát không gian hệ thống, đều là do hai viên hạt châu kia choảng nhau.

Ninh Thư lấy cái nhẫn thời gian lúc trước ra, ánh sáng bắn ra từ nhẫn này có thể nháy mắt giết người, cả linh hồn cũng không thoát.

Nhẫn hồng ngọc có thể giúp cô lĩnh ngộ pháp tắc thời gian không?

Đá pháp tắc thời gian, Ninh Thư cầm nhẫn, trong lòng có chút hoảng sợ, chỉ sợ mình một không cẩn thận đụng vào đâu lại tự hại mình.

Pháp tắc thời gian quá cường đại, Ninh Thư kính sợ nhưng cũng muốn khống chế.

Ninh Thư rút bông hoa hồng cắm trong bình ra, hoa hồng vẫn kiều diễm như lúc đầu, tản ra mùi thơm ngát.

Rất khó tưởng tượng đây là một đóa hoa thật, hơn nữa vẫn còn tươi mới, không có hệ rễ cung cấp dinh dưỡng nuôi dưỡng mà vẫn có thể tươi đẹp thế.

Dù là hoa giả thì qua một thời gian dài cũng sẽ phai màu, nhưng bông hoa hồng này lại không có chút thay đổi nào.

Đây rốt cuộc là thứ gì, có thể bảo trì hình dáng lâu như thế?

Ninh Thư chống cằm, nhìn nhẫn hồng ngọc và hoa hồng đặt bên nhau.

Hai thứ đều đỏ tươi xinh đẹp, ai, pháp tắc thời gian.

Ninh Thư cắm hoa hồng vào bình hoa, thu nhẫn hồng ngọc về.

Trạng thái linh hồn hiện tại của cô, đừng nói tới lĩnh ngộ pháp tắc thời gian, chỉ tiến vào thành thời gian thôi cũng đã khó khăn.

Trong phiến đá xanh mới chỉ có một số cực kì nhỏ lực lượng pháp tắc thôi mà cô đã không chịu được.

Xem ra con đường lĩnh ngộ được pháp tắc còn xa.

Mỗi lần Ninh Thư đi về trước một bước, lại phát hiện có một phong cảnh khác, không ngừng hấp dẫn cô đi tiếp lên trên, bò lên trên.

Ninh Thư thở dài một hơi, nhấp mở hệ thống trò chuyện, trong đây cũng có cập nhập một ít tin tức của nhiệm vụ giả.

Nhiệm vụ giả cũng là một loại xã hội quần thể.

Ninh Thư xem tin tức, rảnh rỗi có thể hóng bát quái gì đó.

Nhưng rất nhanh Ninh Thư đã nhìn không nổi, luôn bị vả một mồm đầy cẩu lương, hơn nữa còn mang tính cưỡng chế, đm.

Ví dụ như cái này, số hiệu 2367 đưa cho số hiệu 67450 một cái không gian.

Đưa đồ gì, ghi chép cũng quan trọng, một cái không gian cần không ít công đức và lực tín ngưỡng đâu đấy.

Thật mẹ nó lắm tiền.

Nhiệm vụ giả cũng thích tú ân ái rải thức ăn chó.

Ninh Thư cảm thấy toàn thế giới đều đang nhằm vào chó độc thân moe moe là cô.

Đặc biệt khi biết số hiệu 2367 và 67450 đều là nam, Ninh Thư càng lạnh mặt.

Mẹ!

Trong đống tin tức cũng có một ít than vãn, cũng có người viết một số tâm đắc khi làm nhiệm vụ.

Như một diễn đàn ấy, bất cứ ai cũng có thể lên tiếng.

Ninh Thư chỉ xem thôi chứ không phát biểu ý kiến, đặc biệt khi nhìn thấy người trên diễn đàn động hay không động cũng spam 2333, 23333 để biểu đạt cảm xúc, Ninh Thư cảm giác cả người đều không khoẻ.

Xem một lúc, Ninh Thư tắt đi hệ thống trò chuyện đi, hỏi 2333: “Bây giờ tao vẫn không thể gặp người ủy thác trước sao?”

Hố đen do hai hạt châu dung hợp nhỏ như vậy rồi, hẳn không gây ảnh hưởng gì tới người ủy thác nữa.

Ninh Thư thử đứng trước hố đen, lực hút của nó không đủ để kéo người vào.

2333 á một tiếng, “Tôi cảm thấy vẫn nên chờ bọn nó dung hợp xong rồi nói, nhỡ người ủy thác ra vấn đề gì, hai chúng ta đều phải chịu tội.”

“Tôi tốn lực lượng rất lớn mới ngăn cho hai viên hạt châu này đấu yếu lại, nói thật, tôi đã cố hết sức, nhưng không thể bảo đảm áp chế được tới lúc nào.”

Ninh Thư: ……

Ninh Thư vốn tưởng hai hạt châu đã sắp dung hợp xong rồi, ít nhất cũng phải phân thắng bại rồi chứ.

Kết quả 2333 lại nói vẫn đang đánh.

Ninh Thư cảm thấy thật mệt mỏi, dung hợp nhanh nhanh tí không được à?

Ninh Thư đã không còn nhớ lần cuối cùng mình thấy người ủy thác là khi nào.

Đều là chuyện tốt do hai hạt châu kia làm ra.

Ninh Thư nói: “Chúng ta đi làm nhiệm vụ đi.” Làm nhiệm vụ là có thể nhận được lực linh hồn, là có thể có linh hồn cường đại.

Linh hồn cô lấy làm tự hào mất luôn rồi.

“Làm nhiệm vụ hệ thống sao?” 2333 hỏi Ninh Thư.

Ninh Thư: ……

2333 chỉ để ý tới lợi ích của mình.

“Tao nhớ rõ mới không bao lâu từ lần làm nhiệm vụ hệ thống trước, sao lại phải làm rồi.”

Ninh Thư không thích đối phó với hệ thống hoang.

Quá trình cướp đoạt năng lượng của bọn nó quá phiền toái.

“Lần trước đã lâu lắm rồi, Ninh Thư, trí nhớ của cô không được tốt lắm nhỉ.” 2333 nói.

Ninh Thư: “……Trí nhớ tao rất tốt, tao cảm thấy mới vừa không lâu chính là mới vừa không lâu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.