Ninh Thư đã cảm thấy mình hảo đáng khinh, rình mò như vậy xem một nam nhân.
Mẫn Hạo Sơ tựa hồ như mọi chuyện đều như bình thường, không có gì biến hóa.
Nhưng Ninh Thư cảm thấy Mẫn Hạo Sơ âm trầm hơn rất nhiều, động tác thu liễm hơn rất nhiều, phỏng chừng biết trái tim mình có vấn đề, nên sợ bệnh tim phát tác.
Đây chỉ là bắt đầu, từ từ, trái tim sẽ suy kiệt dần.
Có thể sống đến khi nào còn phải xem vào việc tự chăm sóc mình ra sao.
Phải thật cẩn thận mà tồn tại như vậy, không biết ngày mai sẽ thành ra cái dạng gì.
Có lẽ sẽ không còn được thấy ánh mặt trời ngày mai.
Mỗi ngày người ủy thác đều phải sống trong sợ hãi, sợ hãi sống trong trường học, còn không dám không đi học, bởi vì nếu không đi đến trường học, thì không biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì.
Sẽ lại chọc giận ba tên vương tử kia, dẫn tới càng nhiều trò đùa dai độc ác.
Cứ nơm nớp lo sợ như vậy mà tồn tại.
Cho nên, mấy người cũng thử tồn tại như vậy đi, không thể đoán trước được ngày mai.
Lúc Mẫn Hạo Sơ ra khỏi nhà hàng, ý vị cảm giác được có một đạo ánh nhìn đang rình mò mình.
Từ sau khi phát sinh chuyện gì gì kia trên đường cái, Mẫn Hạo Sơ đã mẫn cảm hơn nhiều.
Nếu có một tên đàn ông nào liếc mắt nhìn hắn một cái, Mẫn Hạo Sơ liền cảm thấy ghê tởm đến không chịu được, chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-phan-cong-cua-nu-phu-phao-hoi-2/2082170/chuong-1475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.