Chạng vạng tối, tôi y hẹn đến nhà hàng gặp Lam Tư Dương. Trong gian phòng nhỏ lãng mạn của nhà hàng theo phong cách nước Anh, điệu Jazz du dương như phủ lên không gian một lớp cổ kính xa hoa. Vừa bước vào, liền nhìn thấy một cô gái đang ngồi bên cửa sổ, im lặng ngắm nhìn phong cảnh chiều tối bên ngoài. Cô ấy vẫn búi tóc, mặc một chiếc váy đen liền thân, bóng hình đẹp đẽ tinh xảo, khắp người toát lên sự ưu nhã cùng quyến rũ của cô gái trong độ tuổi thanh xuân đẹp đẽ.
Tôi thở dài, nếu như tôi là đàn ông, cũng sẽ yêu người con gái như vậy. Dưới ánh đèn ấm áp, không thể dùng từ ngữ để diễn ta, đây chính là phong cảnh mỹ lệ.
Tôi đi qua, hỏi: “Chào cô, xin hỏi cô là Lam Tư Dương có phải không? Tôi là Quan Tiểu Bội.”
Cô ấy mỉm cười, mày mắt như vẽ, chỉ chiếc ghế đối diện nói: “Mời ngồi. Nếu như em bằng lòng, có thể gọi chị là chị Tư Dương. Chị có thể gọi em là Tiểu Bội được không?”
Tôi gật đầu, ngồi xuống.
Nhân viên phục vụ đến hỏi uống gì. Lam Tư Dương nói: “Cho tôi tách trà đi, ở nước ngoài uống cà phê nhiều rồi, trở về nước không uống trà, thì không phải phép lắm. Cho cô này… một tách ca cao.” Sau đó xoay lại hỏi tôi: “Tiểu Bội, em uống ca cao phải không?”
Tôi có chút kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu.
Nhân viên phục vụ nói một câu “Xin chờ một chút” xong rồi rời khỏi. Chúng tôi liền rơi vào sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-coi-mat-cua-boss/2513470/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.