Buổi sáng, Tô dậy sớm một cách khác thường, mở cửa tầng một ngó ra ngoài.
“Sao vậy?” Tôi cầm ly nước vừa đánh răng vừa xem trò vui.
“Em xem, phía bên kia có hai nhóm người đang ẩu đả. Một nhóm là do Lâm Thất phái đến đây tạt sơn vẽ bậy, một nhóm khác thì do Dịch Phàm phái đến bảo vệ em.” Tô chỉ về phía góc đường đang có hai nhóm người đánh nhau, nói một cách hời hợt.
“Cái gì?” Nước súc miệng làm tôi bị sặc không thở được.
“Náo nhiệt vậy.” Tôi vuốt ngực lau khoé miệng nhìn về phía đám người đang đánh nhau bụi bay mù mịt, “Thật sự là người của Lâm Thất và Dịch Phàm sao? Sao lại như vậy?!”
“Đương nhiên là giả, gạt em chơi thôi.” Tô trừng tôi một cái.
“Khụ, khụ.” Tôi lại bị sặc nữa.
Cho dù bọn họ đánh nhau không phải vì tôi, nhưng tôi với Tô vẫn giống như chim sẻ xếp hàng đứng trên dây điện vây lại xem náo nhiệt.
“Xem người khác đánh nhau, tự tìm niềm vui cho bản thân. Nhân sinh mà thật tuyệt đẹp mà!” Tôi vươn vai ưỡn ngực.
“Lâm Thất biết được quan hệ của hai chúng ta rồi, nên bà Lâm đã sa thải chị.” Tô đột nhiên chen lời vào.
Động tác của tôi cứng đờ: “Sao lại như vậy…”
Tô xua tay: “Không sao hết, dù sao chị cũng không muốn gặp bà ta nữa. Song em tốt nhất là nên câu cho được Dịch Phàm.”
“Hả?! Bọn em không có…”
“Nếu không thì ai bồi thường tiền tổn thất cho chị.” Chị ấy ngáp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-coi-mat-cua-boss/2513463/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.