Ăn Tết xong, tôi mang rất nhiều đặc sản từ nhà trở lại thành phố F, còn nhân tiện mang theo một… anh chàng.
Người đó họ Bạch, tên Tiểu Bạch, là đệ tử môn hạ đắc ý của ba tôi, sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh hiện đang làm ở phòng kế hoạch của một công ty game nổi tiếng trong nước.
“Bạch Tiểu Bạch?” Lần đầu tiên nghe thấy người có cái tên như vậy, còn sắp đến nhà chúng tôi ăn cơm, tôi bật cười, “Người thế nào lại có cái tên như vậy chứ?”
Ba tôi lắc đầu, dùng ngữ khí của một học giả nói: “Công tử Tiểu Bạch, thành bá nghiệp Xuân Thu (= đại khái là có thành tựu sự nghiệp). Cửu hợp chư hầu, nhất thống thiên hạ. Tiểu Bội, kêu con bình thường đọc nhiều sách, con cứ ngày ngày lên mạng!”
“Là ai trong lúc con muốn đọc ‘Sử ký’ nói với con rằng: ‘Con gái trong nhà, không cần đọc những cái này, biết nấu cơm giặt quần áo là được rồi!’” tôi bĩu môi. Chính bởi vì lời nói này, cái cuốn bìa cứng chú giải ‘Sử ký’ của tôi đến nay vẫn bị quăng trong góc nhà vệ sinh, lúc gấp thì dùng để chêm máy giặt, lúc thong thả thì dùng để chêm dụng cụ đánh răng.
“Vả lại, đệ tử đắc ý kia của ba không phải cũng đã từ bỏ lịch sử, để đi theo ngành giải trí sao.”
Ba tôi lại lắc đầu: “Học là để dùng, học là để dùng. Những cái học được có đất dụng võ, thì không có gì phải tiếc nuối cả. Lấy con là ví dụ tốt nhất, nuôi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-coi-mat-cua-boss/2513453/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.