Tục ngữ có câu ăn của người thì phải làm việc cho người, dù rằng Tô rắp tâm lừa con rùa của tôi, nhưng đã giúp tôi giải quyết được Dịch Phàm!
Tô ngược lại không hề giấu diếm, kết hợp lại các kinh nghiệm nhiều lần coi mắt không thành trước kia của Dịch Phàm, cộng thêm khai thác được nỗi ám ảnh tuổi thơ, chị ấy đã phân tích một cách toàn diện mà tỉ mỉ tâm lý của Dịch Phàm cũng như phương pháp để giải quyết vấn đề này giúp tôi.
Nghe xong tôi liên tục nói ừ, coi bộ con rùa Kim Tiền này xài cũng không uổng phí.
Thế là, lần này, tôi quyết định nhất định phải giúp Dịch Phàm tìm một người đặc biệt phù hợp!
Chạng vạng chủ nhật, tội nhận được điện thoại của Dịch Phàm.
Giọng nói của hắn vẫn bình tĩnh như thường: “Tôi đến rồi.”
Tôi có chút buồn bực, coi mắt đã nhiều lần như vậy, mà vẫn còn chưa quen thuộc quá trình nữa sao? Vả lại trước đó không phải đã đặc biệt dặn dò, không cần gọi cho tôi, mà cứ trực tiếp gọi cho người coi mắt sao.
“Gọi cho tôi làm gì? Trực tiếp gọi cho người mà anh date (= hẹn gặp) đó. Người đó nếu như chưa tới, thì anh ngồi ở đó đợi đi. Tôi đã đặt cho anh cái bàn thứ ba kế cửa sổ, y chang mọi khi, khi đèn đường sáng lên, từ góc độ đó có thể phát hoạ rõ nét nửa bên khuôn mặt anh rất đẹp.”
“Tôi biết rồi.” Hắn nói một cách lạnh nhạt, “Nhưng mà vị trí đó có người ngồi rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ky-coi-mat-cua-boss/2513435/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.