Cắn chặt răng,hít sâu một hơi,tôi tay đặt lên chuỳ thủ đang cắm vào vai trái,từ từ từng chút một rút ra.Mồ hôi từ trán chảy qua gò má,tôi cũng chẳng buồn gạt đi,để nó rơi xuống.
Chuỳ thủ được rút ra,bên trên vẫn còn nhuốm đỏ,tôi nhẹ nhàng dùng ngón tay mân mê vết hình được khắc trên đó.
Vết khắc hình hoa mai...
Hoa mai trắng tượng trưng cho Trần gia.
Tôi mệt mỏi nhắm mắt lại,cất chuỳ thủ vào trong áo,
Vừa rồi,vẻ mắt sửng sốt khi thấy tôi bị thương của hắn là sao?
Đám hắc y nhân kia đều là người của Trần gia,nếu không phải là do hắn lén thông báo địa điểm cho bọn chúng thì tại sao hắc y nhân lại tìm đến được?
Vẻ mặt kia của hắn là diễn trò cho tôi thấy đi...
Hay là...chính hắn cũng không biết đám hắc y nhân kia ?
Suy nghĩ vừa bật ra,tôi ngay lập tức tự bác bỏ.
Tại sao hắn vừa 'lật bài',hắc y nhân liền tới ngay lập tức?
Tại sao hắc y nhân chỉ nhắm vào tôi?
Tại sao trên chuỳ thủ lại khắc hoa mai?
Tại sao...
Ngay lúc tôi sắp không kìm nổi mà ngất đi,một thân ảnh nhỏ bé vận lục y rách rưới đột nhiên xuất hiện bên cạnh,dùng tay áo mà lau bụi đất trên mặt cho tôi.Tôi nheo mắt muốn nhìn rõ hơn,nhưng mi mắt vẫn không tự chủ được mà nhắm lại.
Nam hài này...tôi có quen không?
...
Đau đớn trên vai khiến tôi giật mình mở mắt,thứ đập vào mắt tôi đầu tiên chính là một cặp đồng tử trong suốt,sạch sẽ hơn cả sương sớm đang nhìn tôi chằm chằm,hàng lông mày nhỏ nhắn cau chặt.Nam hài đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-phan-nam-trang-cua-the-than/264448/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.