Dương Vũ trong lòng khẽ động, nàng và hắn gặp nhau chưa quá một ngày mà đã có một thứ được gọi là tin tưởng sao? có chút gì đó không tin được
-nếu thực sự tôi là loại người như cha cô nói thì sao? cô không sợ tôi sẽ dở trò với cô ư?
Thu Linh có chút mỉm cười, nhìn hắn tự tin nói
-xem bộ dáng của huynh kìa, bây giờ ngay cả việc thở còn khó khăn, huống gì là làm hại được tôi
Đến đây nàng mới lại cầm đôi đũa lên, vừa gắp cho hắn một chút thức ăn vừa hỏi
-a Tam sao rồi, không nguy hiểm tới tính mạng chứ
-không sao, chỉ là một vong hồn bình thường, bất quá hắn thường xuyên lui tới những nơi có âm khí nặng, lâu dần bị thấm vào cơ thể thôi
Nói đến đây Dương Vũ chợt dừng lại vì biết mình đang nói cái gì, thế nhưng nhìn qua thấy Thu Linh vẫn còn thản nhiên mới hiểu nàng đã đoán biết được việc này, có chút không ngờ tới
-sao…tại sao cô biết
Thu Linh quay sang nhìn hắn
-ngày hôm qua tôi còn thấy hắn vác hai bó củi to, không thể nào mà ngày hôm nay đã lăn ra bệnh được, dĩ nhiên phải liên quan đến việc gì kì quái
Đến đây thì cũng không còn gì để dấu, Dương Vũ liền kể lại sơ qua toàn bộ sự việc ban nãy, Thu Linh thấy hắn kể lại thì vội buông đũa nghe một cách chăm chú, thực tình nàng cũng rất hiếu kì những chuyện như thế này, hơn nữa là từ chính một pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-huyen-mon/3282522/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.