Vừa dứt câu thì một trong hai vị đang ngồi phía trên chỉ tay về phía hắn cất tiếng nói vang dội như sấm
-ngươi đã biết tội của mình chưa
Đó chính là tần quảng vương chủ quản nhất điện ở âm ty, cũng chính là người có tiếng nói lớn nhất ở nơi này chỉ sau địa tạng bồ tát và phong đô nguyên thiên đại đế
Trên đường đi tới đây tuy Dương Vũ đã có chuẩn bị nhưng không nghĩ là khẩu khí của mấy người ở đây lại lớn đến thế, tuy có chút e dè nhưng vẫn làm bộ dáng thản nhiên đáp
-bần đạo biết
Câu trả lời của hắn có chút làm cho cả hai vị diêm vương và phán quan có chút bất ngờ, hắn thực là nhận tội, phán quan lúc này tay đã ngừng viết, đứng lên nói với Dương Vũ
-theo âm điều, mở ra chính lộ tới âm ty đã phạm vào tư hình, chiểu theo luật hành quyết, tước bỏ bài vị, xóa sạch âm đức, chịu một trăm năm khổ sai
Vậy là đã hết, không ngờ một đời hàng yêu trừ ma mà cuối cùng lại có kết cục này, Dương Vũ có chút thở dài cúi gằm mặt xuống đất thế nhưng thực lòng mà nói đối với hắn không bị lăng trì đã là may mắn lắm rồi, khổ sai một trăm năm cũng đã gọi là có chút khoan hồng. thế nhưng có vẻ hắn chưa cam tâm điều gì liền chắp tay đối với hai vị diêm vương mà nói
-không dám xin miễn tội, chỉ dám xin hai vị diêm vương cho bần đạo một khoảng thời gian ba ngày, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-huyen-mon/3282507/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.