Cảm thấy khí tức sau lưng luân chuyển, Quảng Viễn chân nhân lập tức quay người lại thì thấy Dương Vũ đang lăng không bay tới, tay còn đang huy động kiếm phong thì cũng không có chút gì lúng túng khẽ lùi ra sau một bước, nhoài người ra sau, tay trái vung kiếm đỡ lấy nhát kiếm của Dương Vũ, chân từ lùi thành tiến, di chuyển đến sát người hắn, Dương Vũ thấy vậy thì cũng lùi về sau tránh bị công kích, tay trái buông kiếm rơi vào tay phải, từ đó đánh một đòn hung hiểm tới Quảng Viễn chân nhân thế nhưng hắn không thể ngờ rằng Quảng Viễn chân nhân thân thủ nhanh như gió, lập tức lách người sang một bên né chánh, lăng không ra phía sau lưng Dương Vũ chĩa kiếm tới sau lưng hắn, đến lúc này thì Dương Vũ không còn cách phản kháng đành nhận thua, trong lòng thầm kinh ngạc một phen, quả thực kiếm pháp quá phi phàm, đến như hắn đã luyện kiếm gần hai mươi năm còn không theo kịp. Quảng Viễn chân nhân thấy hắn cũng không còn động thủ nữa mới cười cười nói
-kiếm pháp của cậu rất khá đó
Dương Vũ nghe vậy cũng không dám lấy đó làm lời khen, thậm chí còn một chút ngượng ngùng gãi gãi đầu nói
-kiếm pháp này có phải thái cực kiếm? tôi chưa từng thấy qua
-là bốn thức còn lại của bộ thái cực kiếm, ta đã phải luyện mất gần ba mươi năm mới thuần thục được
Quảng Viễn chân nhân vuốt vuốt râu cười sảng khoái
Hai người nói chuyện một hồi thì Lệ nhi gọi họ vào ăn sáng, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/but-ki-huyen-mon/3282484/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.