Nhạc San vừa ngâm trong sữa bò xong, làn da thật sự nhẵn nhụi mềm mại như cô mong muốn; hơn nữa, vừa đi ra khỏi bể nước, trên người vẫn chưa khô, lại đối mặt với một vách tường bằng sứ bóng loáng không có gì để mượn lực.
Nghĩ thế nào cũng thấy không có khả năng trèo lên được.
Nhạc San khom lưng sờ mặt sứ, ngón tay cọ vào mặt ngoài bóng loáng, tạo ra những tiếng ma sát.
Cô do dự một lát, rồi hơi khom lưng, dè dặt cẩn thận nhấc chân, bước về phía trước một bước. Đợi cho bàn tay tương đối khô thì bàn chân vẫn luôn giẫm trong nước đã khó cố định đượ.
Cũng may độ cong đáy của cái ao này (bồn rửa mặt) nhỏ, nên Nhạc San cẩn thận đi từng bước một, cũng đi được một đoạn. Sau đó thì khó hơn nhiều, càng lên cao thì độ cong càng lớn, đi đến bên cạnh thì gần như là vuông góc.,
Nhạc San như thủy tổ của nhân loại mới tiến hóa, chưa biết làm, biết đi, đầu tiên là cong lưng chậm chạp di chuyển, sau đó là hai tay chống xuống, giơ cao mông, dùng một tốc độ đi một bước lùi một ít, bò lên trên.
Độ cong càng lúc càng lớn, Nhạc San ngẩng đầu nhìn cái ao bên cạnh, nhớ tới chiều cao của mình, hít sâu một hơi. Ngón chân cố gắng bám chặt vài mặt sứ, cố định thân thể, ra sức đập nồi dìm thuyền duỗi thẳng người, nằm sấp xuống —— “Ba”, cả người cô bỗng chốc dán lên mặt đồ sứ, ngón tay với lung tung, nhưng cũng không chạm được tới cạnh bồn rửa mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be/29977/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.