Từng đêm, khi Trần Á đặt lưng nằm xuống ngủ mà nhớ tới Kiều Hoa Hoa đang ngủ cách anh chỉ một vách phòng, thân thể mềm mại của cô, hoa kính hồng phấn mềm lòng người, còn có hai khỏa mềm mại trước ngực kia nữa.
Có khi khó kìm lòng nổi, anh lặng lẽ vươn tay cầm lấy chính mình xoa nắn lên xuống liên tục. Hình ảnh của Kiều Hoa Hoa tràn ngập trong đầu anh đầy kích động, anh hạ thấp giọng kêu tên của cô, đưa chính mình lên cực hạn thiên đường.
Sau giây phút lúng túng đó, anh sẽ lại ảo não vạn phần. Thật tình, anh làm vậy có đúng hay không? Từ năm cô mười ba tuổi, anh đã lén lẻn vào phòng cô, sau lần nhìn được thân thể của cô, anh cũng không dám tái phạm thêm một lần nào nữa, bởi anh biết, không thể có lần tiếp theo. Nếu anh lại nhìn được đến thân thể của cô một lần nữa, anh sẽ không thể nào khống chế được. Anh khát vọng cô, khát vọng con người cô, khát vọng thân thể non nớt thuần khiết của cô. Mỗi đêm, anh đều điên cuồng ảo tưởng tư vị tuyệt vời của thân thể, anh biết, anh không thể cứ tiếp tục tiến tới từng bước, bởi từng bước như thế sẽ dẫn anh đến lúc hoàn toàn cầm giữ không được.
Anh khát vọng cô, nhưng lại không dám đến gần cô, cứ vừa phản bác vừa biện hộ như vậy trong đầu, tự anh khiến bản thân mình rối rắm, tự tra tấn mình. Mãi cho đến một ngày, anh đột nhiên phát hiện, cô cũng rất có khả năng sẽ không cần anh nữa.
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-sua-cua-diep-thieu-gia/1539034/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.