Khuya hôm sau Diệp Mạnh Giác lại phát hiện Diệp Tư không nằm cạnh mình, nhỏ giọng gọi một tiếng, Diệp Tư liền từ trong phòng tắm đi ra, thân thể bé nhỏ lạnh lẽo chui vào trong chăn. Diệp Mạnh Giác giật mình, lập tức tỉnh ngủ hẳn, ôm cô hôn một chút rồi lại dí mũi vào hửi hửi, “Bé cưng, bé cưng vừa mới đánh răng hả?”
“Ừ, dậy uống miếng nước trái cây, miệng cứ sao sao ấy.”
Diệp Mạnh Giác ôm tấm thân bé nhỏ của Diệp Tư, trách cứ: “Đi xuống uống nước sao không khoác thêm áo vào, xem nè, bé cưng lạnh y như khối băng vậy!”
Diệp Tư dụi dụi làm nũng trong lòng anh, cười hì hì: “Có chú giống cái lò lửa lớn vậy nè, người ta sao phải sợ bị đông lạnh chứ?”
Cô nói xong liền quấn lên người Diệp Mạnh Giác như bạch tuộc. Diệp Mạnh Giác đành bất đắc dĩ hôn trán cô, “Bé ngốc, ai đang giống như bị đông cứng đây? Nhỡ bị bệnh, người chịu tội chẳng phải là bé cưng à? Bé cưng ngốc.”
Diệp Tư vẫn chỉ dùng một câu nói kia, “Không sao, có chú ở đây mà.”
Những lời này, cô đã nói rất nhiều năm, anh cũng đã nghe rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nghe được thì trong lòng đều cảm thấy vô cùng ấm áp, cô nhóc của anh coi anh như vạn năng nên luôn ỷ lại anh, tín nhiệm anh.
Anh thò một bàn tay ra, gõ gõ đồng hồ báo thức đầu giường, màn hình màu lam nhạt sáng lên, hiện ra con số ba giờ sáng. Nhóc con vùi đầu trước ngực anh, không chịu nằm an phận mà cứ cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-sua-cua-diep-thieu-gia/1539020/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.