Cô bật dậy, nhào lên ôm cổ anh, chu môi nức nở: “Chú là hũ dấm, đại ngốc, làm người ta sợ muốn chết.”
“Bé cưng?”
Diệp Mạnh Giác ôm thân hình nhỏ bé vừa bổ nhào qua của Diệp Tư, thử hỏi: “Bé cưng, bé…”
Không đợi anh nói xong, Diệp Tư đã nổi giận đùng đùng cắn vào bờ môi của anh. Cái hũ dấm này, tên đại ngốc này, làm cô hoảng hồn nãy giờ, thấy anh nghiêm túc như vậy còn tưởng anh không cần cô nữa chứ.
Tuy rằng Diệp Tư nhào tới hung hăng như vậy, nhưng lực cắn xuống không hề dùng sức mà chỉ nhấm một chút rồi buông ra ngay, nhẹ nhàng tình ý, cô không hề muốn làm anh đau.
Cô dán sát lại như thế, trong tim Diệp Mạnh Giác lúc này tất cả chỉ có cô, chẳng còn thấy gì xung quanh, đôi tay lập tức nhốt chặt cô lại, gấp gáp hôn sâu thật sâu.
Bé con trong lòng lại cố tình không an phận, cứ cọ tới cọ lui, kích thích ngọn lửa bùng phát trên cơ thể anh. Anh nhịn không được, vỗ nhẹ một cái lên cái mông nhỏ của cô, khàn khàn nói: “Đừng lộn xộn.”
Diệp Tư ló đầu từ trong ngực anh ra, há miệng thở phì phò, đôi môi xinh đẹp giờ đã sưng đỏ oán than: “Người ta sắp nghẹt thở chết rồi nè.”
Diệp Mạnh Giác lúc này mới biết hóa ra mình vừa dùng sức rất mạnh mà hôn cô, làm bé con không thở được.
Anh nhìn bộ mặt uất ức của bé con, cái miệng nhỏ chu chu làm nũng, nhịn không được lại tiếp tục hôn xuống. Lần này tuy rằng không làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-sua-cua-diep-thieu-gia/1539008/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.