Diệp Mạnh Giác đi theo Diệp Tư lên lầu.
“Bé cưng, nghe chú giải thích đi.”
“Không nghe.”
Diệp Tư lập tức đi vào phòng mình.
“Bé cưng…” Diệp Mạnh Giác muốn chen vào sau cô.
“Chú ra ngoài đi, đêm nay người ta muốn ngủ một mình!”
“Bé cưng…”
“Người ta muốn đi ngủ.”
Diệp Tư chu môi, tức giận nói: “Người ta muốn đi ngủ, không để ý chú nữa.”
Diệp Mạnh Giác biết, nếu mình không giải thích, nhất định cô sẽ tức giận ghê gớm hơn. Vì thế bất kể cô có nghe hay không, tự mình nói ra toàn bộ: “Bé cưng, sự thật không giống như trên tạp chí nói đâu. Chú có đi Pháp bởi vì muốn mua quà về cho bé cưng vui. Chỉ không ngờ ở bên kia lại gặp… Giang Lâm nên mới có chuyện náo loạn này. Bé cưng, chú thật sự không có làm chuyện xấu, chú trong sạch, khẩn cầu tổ chức tin tưởng chú!”
Diệp Tư tiếp tục không nói gì mà chỉ tỏ vẻ buồn bực.
“Bé cưng…” Diệp Mạnh Giác kéo kéo áo Diệp Tư, ấm ức, “Bé cưng, chú thật sự trong sạch mà! Tổ chức phải tin tưởng chú!”
“Vậy, tại sao chú lại không gọi điện thoại cho người ta?” Thật lâu sau, Diệp Tư hỏi, “Sao chú lại chẳng thèm để ý người ta suốt một ngày?”
“Tại chú sợ nói qua điện thoại không rõ ràng sẽ làm mọi chuyện càng loạn hơn, nên phải vội vàng chạy về không thấy à?” Diệp Mạnh Giác thấy Diệp Tư đã nguôi nguôi, vừa nói vừa làm bộ như vô tình ôm lấy cô, đi vào trong phòng.
“Vậy cũng không cho phép chú không gọi điện thoại cho người ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-sua-cua-diep-thieu-gia/1539006/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.