Không biết qua bao nhiêu lần lên đỉnh, Diệp Mạnh Giác mới dừng lại, bé cưng dưới thân đã sớm không chịu nổi mà xụi lơ rồi, cả người ướt đẫm mồ hôi, dưới thảm cũng có một mảnh ướt át.
Diệp Mạnh Giác cảm giác lần này mình có chút tàn nhẫn, vội vàng cẩn thận kiểm tra hết một lượt. Chỗ thịt non của cô đã sưng đỏ, ánh nước dấp dính sáng lấp lánh xung quanh, còn có một dòng chảy xuống, hòa lẫn chất lỏng của anh, trợt xuống trên thảm trải sàn.
Cho dù là vừa mới ân ái xong, nhưng Diệp Mạnh Giác nhìn như vậy cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, cả người lại bắt đầu khô nóng hừng hực. Anh nhanh chóng dời tầm mắt, nhìn lên gương mặt nhỏ đáng thương, cô đã mệt mỏi mất sức mà nhắm mắt lại, có vẻ như ngay cả hô hấp cũng phải dùng hết sức lực. Hiển nhiên là không thể tiếp tục giao triền nữa.
Diệp Mạnh Giác ôm cô vào phòng tắm, mở nước điều chỉnh cho ấm, rồi cứ ôm cô như vậy mà tắm rửa sạch sẽ.
“Bé cưng, bà nói gì với bé cưng vậy?” Diệp Mạnh Giác ôm Diệp Tư nằm trên giường, cô nãy giờ vẫn không lên tiếng, nhưng anh biết cô chưa ngủ.
“Chú.” cô nhỏ giọng hô, “Chú, chú không phải là chú ruột của bé cưng, đúng không?”
“Bé cưng.” Diệp Mạnh Giác nghĩ nghĩ, nói, “Bé cưng, cho dù thế nào, bé cưng vẫn là bé cưng của chú. Chú sẽ yêu thương bé cưng trước sau như một. À mà không, chú sẽ yêu bé cưng nhiều hơn trước, cho nên bé cưng đừng đau lòng, được không?”
“Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-sua-cua-diep-thieu-gia/1538999/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.