Diệp Mạnh Giác vội vàng chạy về nhà, Diệp Tư đã ngủ. Từ tối hôm qua cô bắt đầu nóng rần lên, sáng hôm nay mặc dù đã uống thuốc hạ sốt, đã đỡ hơn một chút, nhưng đến trưa lại nóng lên. Dì Thái phát hiện tình hình không ổn, vội vàng gọi điện thoại cho Diệp Mạnh Giác. Diệp Mạnh Giác nhẹ chân nhẹ tay đi vào trong phòng Diệp Tư, trên mặt cô bị sốt cao chưng ra ửng hồng, cả khuôn mặt đều cau lại.
“Có lẽ do cả đêm không ngủ, ban nãy có uống thuốc rồi, nãy giờ mới ngủ được một chút.” Dì Thái nhỏ giọng nói.
“Gọi bác sĩ tới chưa?” Diệp Mạnh Giác hỏi.
Dì Thái gật đầu nói: “Gọi rồi, y sĩ Trần nói, nếu buổi tối vẫn không bớt sốt, phải đến bệnh viện kiểm tra cẩn thận một chút.”
“Bé cưng đã ăn gì chưa?”
“Đã ăn rồi, bị tôi ép buộc ăn một bát cháo, sau đó mới uống thuốc.”
Diệp Mạnh Giác cẩn thận hỏi sự tình một chút, xong xuôi mới để dì Thái đi xuống nấu cháo chuẩn bị sẵn.
Lúc xế chiều, Diệp Tư có tỉnh qua một lúc, thấy Diệp Mạnh Giác ngồi ở đầu giường, có vẻ như đã quên bản thân mình còn đang bị bệnh, nhất định nháo muốn đi chơi với anh. Diệp Mạnh Giác dụ dỗ mãi cô mới yên ổn lại. Tuy nhiên không bao lâu, cô lại sốt cao.
Diệp Tư đang mê man, chỉ nhớ rõ Diệp Mạnh Giác ở bên cạnh cô không ngừng lấy khăn lạnh lau trán cho cô, lại lau cổ tay, đắp khăn mặt trên bắp chân. Hơi lạnh, cảm giác thật thoải mái.
Ánh mặt trời có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-sua-cua-diep-thieu-gia/1538990/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.