Màn sương mờ ảo bao trùm không gian, những cây ngô đồngcách đó không xa dường như đang ẩn khuất trong cõi tiên. Đã lâu lắm rồikhông nhìn thấy những buổi sáng sương mù như thế này.
Bố mẹ đang nói chuyện dưới tầng, giọng nói rất khẽ, nói đi nói lại cũngchỉ xoay quanh vấn đề sống tự lập của con gái. Xuân Phi quyết địnhchuyển đồ đạc xuống dưới tầng. Cô ngồi xuống, không nói một lời nào, cầm dĩa chia quả trứng trên **a thành hai phần.
Những lúc như thế này cô không biết phải nói gì, dường như có nói bao nhiêu lần thì cũng vô ích.
- Ăn xong có cần bố đưa đi không?
- Không cần đâu ạ, Tô Kính Hy sẽ đưa người của công ty chuyển nhà đến.
- Con đúng là chẳng hiểu gì cả.
- Bố không kìm được quát lên.
- Chẳng phải cuối tuần Kính Hy phải đưa bố mẹ nó đến Thượng Hải chơi sao?
- Anh trai bảo anh ấy đến ạ.
- Mày nói với anh chuyện chuyển nhà rồi sao?
- Mẹ ngạc nhiên, đôi lông mày chau lại.
- Anh mày đang thi đấu ở Thượng Hải, những chuyện cỏn con như vậy màcũng gọi điện cho anh. Gọi điện không mất tiền chắc? Cả nhà này chỉ cómày là nhiều chuyện, không biết cái gì cả.
- Bà đừng mắng con nữa. Xuân Phi nó ngốc nghếch như vậy đều là do bà mắng nhiều quá đấy.
- Hứ, con gái giống hệt ông, từ một cái khuôn mà ra, không ngốc mới làlạ. May mà Thuần Uyên giống tôi. Nếu hai đứa con giống ông thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-khieu-vu-voi-ai/3178701/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.