Trong căn phòng tối chỉ có chút ánh sáng từ màn hình le lói, người đàn ông ngồi trên ghế da yên lặng, ánh trăng bên ngoài cửa sổ chỉ chiếu tới chiếc cằm cương nghị của người đàn ông, gương mặt của người đàn ông này hoàn toàn chìm vào màn đêm u tối.
Mai đứng ngay bên cạnh chiếc ghế cúi đầu như suy nghĩ điều gì đó cuối cùng mới lên tiếng.
- Chủ nhân, người thực sự sẽ...
- Suỵt, em đang phá hỏng không khí yên lặng này đó Mai.
Người đàn ông đưa ngón tay lên đặt bên môi ra hiệu nhỏ tiếng lại. Mai bất giác run lên hơi lùi lại một chút. Người đàn ông hoàn toàn nhận ra phản ứng này của cô.
Ngày mà hắn cứu Mai từ đống xác chết đó cô bé này dù đang trong tình trạng hấp hối nhưng vẫn đầy sức lực túm chặt lấy ống tay áo của hắn mà nức nở cầu xin cứu lấy bạn của mình.
- Ta đáng sợ vậy sao Mai?
- Không... ngài, ngài không có...
- Vậy tại sao em phải lùi lại? Mau lại đây.
- Vâng.
Mai chầm chậm tiến lên ngay bên cạnh người đàn ông thì hắn đưa tay kéo cô vào lòng hắn. Ánh trăng chiếu đến gương mặt của người đàn ông này, một gương mặt hoàn hảo đẹp đến từng chi tiết. Mai hoàn toàn không dám nhìn đến người đàn ông hiện là chủ nhân cũng như ân nhân cứu mạng cô.
- Em nói xem, cô bạn của em sao lại cố chấp như vậy chứ?
- Zero, cậu ấy chỉ là...
Mai còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-giet-nguoi/2121335/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.