Chuyện gì thế này? Đi đâu hết rồi? – Junsu vừa khó hiểu ngó nghiêng khắp toà lâu đài vừa không ngừng thắc mắc.
_ Có lẽ...có lẽ Vampire đi chơi hết rồi...vậy...ngươi mau thả ta về...
_ IM!
Một cái trừng mắt cùng tiếng quát to của Junsu khiến Hongki lập tức im bặt, ngoan ngoãn cúi đầu đi theo Vampire Vương đáng sợ ấy. Vốn dĩ tính Junsu đã chẳng dễ chịu gì, vậy mà còn gặp phải tên nhóc phù thuỷ rắc rối này. Nó đã nói đi nói lại rằng chỉ bắt thằng nhóc đến lâu đài Vampire để nhận mặt một người thôi. Thế mà thằng nhóc không biết tốt xấu ban đầu gật gù hiểu hiểu, sau đó thừa lúc nó không chú ý thì lẻn trốn mất. Tất nhiên là bị Junsu bắt lại, cơ mà dường như khát khao chạy trốn của Hongki quá mãnh liệt, nên mặc dù lúc Junsu tức giận nhe nanh dữ tợn trước mặt cậu ta, Hongki đã rất ăn năn hối lỗi, vậy mà chỉ cần có cơ hội, cậu ta sẽ lập tức chạy ngay!
Nghĩ đến đấy lại thấy nóng đầu, nếu không phải tên phù thuỷ này cứ năm lần bảy lượt bỏ chạy thì hai người đã đến lâu đài sớm hơn rất nhiều rồi. Và như vậy thì ngày được gặp lại tên nham nhở kia cũng mau đến. Đúng đấy! Junsu thừa nhận, nguyên nhân khiến nó sốt sắng kéo Hongki về lâu đài không chỉ vì muốn mau chóng vạch mặt Hunter Vương nếu kẻ đó đã thức dậy, mà còn để nhanh nhanh gặp lại Park Yoochun. Junsu thích gã, và nó cũng chỉ mới nhận ra điều đó thôi, vậy mà đã phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-vampire-toi-yeu-em-bup-be-be-nho/2433500/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.