...
...
Jaejoong chậm rãi đưa tay vạch cái áo phông mình đang mặc xuống, để lộ ra một bờ vai trắng trẻo với mấy vết sẹo đã mờ dấu. Cậu mím môi khẽ vuốt vào đó, đúng là bình phục nhanh thật, vết thương sâu như thế mà chưa đầy một tháng đã gần khỏi rồi. Không ngờ máu của cái tên phiền phức ấy lại hữu dụng vậy, Jaejoong bất giác rùng mình khi nghĩ về những lần mình phải uống thuốc đặc chế từ loại máu kia.
Sau đó thì hơi ngẩn người một chút, từ chuyện này nghĩ sang chuyện kia, lòng vòng một hồi cuối cùng vẫn trở về vấn đề khiến cậu suy nghĩ nhức cả đầu nãy giờ.
Ta yêu ngươi...
Chính là ba chữ đó, nó đã làm Jaejoong thở dài không biết bao nhiêu lần rồi.
_ Phùuuu ~
Thả người nằm trên giường, cậu vừa ôm gối vừa nhìn thẳng lên trần nhà. Cũng không phải lần đầu được nghe người khác tỏ tình, nhưng mà khiến Jaejoong phải thở dài và nghĩ đi nghĩ lại như vậy thì là lần đầu tiên. Cứ thế này thì sẽ mềm lòng mất, mà nếu cậu mềm lòng...thì sẽ có lỗi với cha mẹ và cuộc sống trước đây của cậu lắm, đâu phải nói từ bỏ là có thể từ bỏ được. Cuộc sống trong toà lâu đài này cũng không phải quá đỗi nhàm chán, điện nước không thiếu, TV hay vi tính gì, nếu muốn thì có thể vào phòng Hankyung để dùng. Lại có đám trẻ Vampire kia làm bạn, cứ gặp nhau trêu đùa vài câu đã thấy tinh thần sảng khoái lên rất nhiều. Nhưng mà, cậu vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-vampire-toi-yeu-em-bup-be-be-nho/2433466/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.