Trong PUB, Vũ Tuyệt Luân một thân âu phục màu đen, khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc, ngồi trên ghế cao cấp, bên người có rất nhiều nữ tử diễm lệ vây quanh, mỗi một nữ tử đều gắng hết sức làm vui lòng hắn, nhưng là, hắn thủy chung không vui vẻ đứng dậy. 
Liền ba ngày, hắn mỗi ngày đều đến PUB, mỗi ngày đều tìm một nữ nhân cùng đi, nhưng mặc kệ hắn uống bao nhiêu rượu, hôn qua bao nhiêu nữ nhân, hắn trong óc, trong lòng, đều luôn luôn là một gương mặt, đều là dung nhan tuyệt lệ của người kia Chu Mạch Mạch. 
Đáng giận! Vì sao chính là không quên được nàng? Vì sao hàng đêm đều bị khát vọng mãnh liệt cùng với nàng tra tấn hành hạ khó có thể nhắm mắt được? Vì sao hắn chỉ cần nhất thời nghĩ đến nàng sẽ thuộc về nam nhân khác cảm giác gần như phát điên? 
Thế này rốt cuộc là bị bệnh gì? Hắn rốt cuộc là trúng phải loại tà gì? 
-”Vũ Đương gia, làm sao vậy? Một bộ rầu rĩ không vui, là chúng ta chiêu đãi không chu toàn sao?” Một cô nàng xinh đẹp diêm dúa xích lại gần, mùi nước hoa nồng nặc xông vào mũi. 
-”Không có việc gì?” Hắn nhíu nhíu mày, trước kia lơ đễnh, hiện tại, lại đột nhiên có điểm chán ghét loại mùi này. 
-”Muốn hay không ta đến tiếp ngươi?” Cô ta vươn ngón trỏ, chạm nhẹ vào ngực hắn. 
-”Không cần.” Hắn lạnh lùng cự tuyệt. Hắn hiện tại đối với cô ta không có hứng thú, đối với bất luận kẻ nào cũng chưa có hứng thú, chết tiệt, đối với bất luận cái gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-tieu-ba-vuong/126993/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.