“Chỉ cần người đó là em, cho dù có là con trai tôi vẫn chấp nhận.” Có cảm giác như lúc Andrew nói ra câu này gương mặt bỗng chốc trở nên có phần trịnh trọng, nhưng cậu lại không quá để tâm đến.
Hứa Gia Văn muốn bước xuống giường, nhưng cậu lại nhanh chóng nhận ra đôi chân mình lúc này hệt như bị tàn phế, hoàn toàn không thể cử động được, thêm nữa chính là nước da đột nhiên trắng lên đến mức khó tin của mình.
Cũng không khó để cậu phát hiện ra sự khác biệt của mình, rõ ràng cách đây không lâu cậu vẫn đang tồn tại trong trạng thái một linh hồn. Vậy mà chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, cậu đã sống trong một cơ thể mới, nó đối với cậu thực sự rất khó tin.
Hứa Gia Văn đưa tay xuống nhéo mạnh lên trên đùi mình, sau đó lại nhăn mặt lại vì đau. Hoàn toàn là thật, không phải do bản thân cậu ngủ nhiều đến mức mộng mị sinh ra ảo giác.
Nhìn đến phần thịt vốn trắng nõn lại vì động tác của cậu dẫn đến đỏ lên một mảng khiến Andrew vừa giận vừa xót, hắn cầm tay cậu lên chất vấn: “Em làm gì vậy?”
“Tôi… rốt cuộc từ nãy đến giờ anh đã làm những gì? Rõ ràng tôi đã chết, tại sao bây giờ lại sống trong cơ thể này.” Cậu thậm chí còn không biết cơ thể này rốt cuộc có phải là của mình hay không.
Andrew dụi một bên mặt vào tay cậu, đôi mắt màu đỏ thẫm chăm chăm nhìn cậu mong chờ: “Em thích chứ? Đây chính là cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-quy-ngai-cong-tuoc/2848216/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.