Chương trước
Chương sau
***Cảnh báo có H, cân nhắc kĩ trước khi đọc!!!

                       ---------------

Đế quốc Calantha khi vào đông tiết trời trở nên lạnh lẽo đến thấu xương, ấy vậy mà bên trong căn phòng nọ bầu không khí lại hoàn toàn trái ngược, trở nên nóng bỏng đến cùng cực.

Trên giường lúc này là cơ thể trần trụi của hai người đàn ông đang âu yếm nhau, đan xen với dục vọng khó chối từ đó chính là mùi tanh nhàn nhạt của máu tươi.

Một người trong đó không nhịn được mà rít lên một tiếng: “Shittt, ngoan nào đừng cắn nữa, người ta đã sắp bị em cắn nát hết rồi.” Cơ thể Andrew bây giờ không nơi nào không có dấu răng in trên đấy, đây đều là vết tích mà cậu đã để lại.

Hứa Gia Văn một vẻ mù mịt nhìn hắn, dễ dàng nhìn ra trong đầu cậu lúc này chính là một mảnh trắng xóa, hoàn toàn không thể nghe thấy những lời hắn vừa nói.

Thấy cậu còn muốn tiếp tục cắn mình, Andrew nhanh chóng đưa tay đến chặn lấy miệng cậu để ngăn lại, chẳng ngờ cậu lại được nước lấn đến mà cắn luôn tay hắn.

Hắn nhìn cậu nghiến răng nghiến lợi mắng: “Nhóc tham lam.” Sau đó lại thuận tay nắm chặt lấy eo cậu ấn mạnh xuống.

Khoái cảm đến quá đột ngột khiến Hứa Gia Văn không nhịn được mà ưỡn người đến trước mặt hắn, khuôn miệng nhỏ không ngừng nghẹn ngào rên rỉ: “Ưm hức… a ưm…”

Andrew ngậm lấy đầu ti cậu không ngừng trêu đùa với vẻ mặt đầy thích thú: “Bé ngoan thả lỏng ra nào, phía dưới của ta vẫn còn chưa tiến vào hết.”

Giây phút này, Hứa Gia Văn còn chẳng đủ tỉnh táo để nhận thức được mình đang cùng hắn làm ra chuyện gì, huống chi đến việc thả lỏng để hắn có thể dễ dàng tiến vào trong.



Andrew thở dài đầy bất lực, không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể tự mình giúp cậu thả lỏng. Bàn tay hắn lần lượt lướt qua những điểm nhạy cảm có trên người cậu, đến cuối cùng chính là đưa tay xuống phía dưới và cho thêm một ngón tay vào trong để tiếp tục giúp cậu nới lỏng.

Hành động này lại vô tình khiến cậu cảm thấy khó chịu, không tỉnh táo nhưng không có nghĩa không thể nhận biết những thứ mình cần và không cần.

Hứa Gia Văn động đậy thắt lưng muốn né tránh khỏi ngón tay hắn, nhưng hắn lại không dễ dàng từ bỏ phía dưới của cậu, tựa như đang chơi trò đuổi bắt con mồi mà không ngừng tiến vào bên trong thêm một lần nữa.

Đến khi không thể chịu đựng được nữa, cậu không thể không khóc nấc lên đầy uất ức: “Ư hức… đừng, đừng mà hức hức… không thích…”

Sắc mặt Hứa Gia Văn trở nên đỏ bừng, nước mắt không ngừng giàn giụa chảy ra không biết là bởi vì khoái cảm hay đau đớn khi phải tiếp nhận thêm ngón tay của hắn.

Nhìn cậu như vậy khiến Andrew cảm thấy cực kỳ hưng phấn, nhưng cũng thật đau lòng mà ra sức dỗ dành cậu: “Ngoan nào đừng khóc nữa, rất nhanh ta sẽ cho em cảm nhận được sung sướng.”

Không để lọt tai những lời dỗ ngon dỗ ngọt ấy, Hứa Gia Văn vẫn tiếp tục ra sức khóc lên đầy ấm ức.

“Haizz.” Hắn không biết nên làm sao với cậu, chỉ có thể thở dài một hơi, không cam tâm rút ngón tay mình ra.

Hứa Gia Văn trong lòng âm thầm thở nhẹ, thoát rồi…

Nhưng điều cậu chẳng ngờ đến ở đây là ngay sau khi ngón tay vừa được rút ra, hắn liền đưa hai tay lên nắm chặt hông cậu hung hăng ấn xuống để cự vật có thể dễ dàng đi vào tận sâu bên trong.

“Aaaaa!” Hứa Gia Văn hét lên, hành động bất ngờ lại vừa đau đớn bất ngờ ập đến khiến cậu không nhịn được khóc lên nức nở.

“Hức a… không, đau quá a ưm… mau, anh mau rút ra…”



“Bé ngoan… thả lỏng, rất nhanh sẽ không còn đau.”

Cậu liên tục lắc đầu mình, nước mắt không ngừng lăn dài trên má.

Andrew không ngừng hôn lên mặt cậu để xoa dịu, dịu dàng hôn lên cả những giọt nước mắt đau đớn khi bị xâm phạm ấy để nhanh chóng cho cậu cảm nhận được khoái cảm mình muốn mang lại.

Hứa Gia Văn vốn tưởng nước mắt của mình có thể khiến hắn động lòng mà tha cho cậu lần này, thế nhưng diễn biến tiếp đó lại khiến cậu hoàn toàn không thể lường trước được.

Đối mặt với những nụ hôn ướt át đang không ngừng rơi xuống trên mặt mình, cậu không thể làm gì khác ngoài bị động tiếp nhận nó. Thời gian dần trôi, thứ cậu phải tiếp tục đối mặt chính là những cú thúc đầy dồn dập đang không ngừng tấn công vào vị trí trước giờ mình chưa một lần chạm đến.

Bị thứ thô to không ngừng xỏ xiên cùng những khoái cảm lạ lẫm từ trước đến nay bản thân chưa từng cảm nhận được điên cuồng xâm chiếm đại não, đầu óc vốn dĩ đang dần trở nên tỉnh táo của cậu nay lại một lần nữa bị lấn át bởi dục vọng.

“Đừng mà hức… ưm nhanh… chậm lại một chút a ức… dừng lại a a…”

“Bé ngoan, không ai dạy em nên thành thật với bản thân mình sao?” Rõ ràng đã sướng đến mức phát khóc thế kia, vậy mà miệng nhỏ lại luôn không thành thật bảo hắn phải dừng lại.

“Tôi không có ưm ha… dừng lại, tôi thực sự a a… không thể chịu nổi ư ưm…” Cậu thực sự oan ức muốn chết nhưng lại không sao giải thích được, bởi lẽ lí trí cậu đã sắp không còn tỉnh táo được nữa.

Sướng…

Andrew cong khóe môi mình lên, xem ra hắn cần phải dạy dỗ bé ngoan của mình học cách trở nên thành thật hơn với bản thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.