Hứa Gia Văn tạm thời bỏ qua thái độ mỉa mai của Ryan đối với mình, cậu nhìn đến vết thương còn chưa kịp khép lại xuất hiện trên mặt cậu ta, dường như chỉ vừa mới bị cách đây không lâu.
Nghĩ đến thân phận cùng địa vị của cậu ta hiện tại, dù ít hay nhiều người khác vẫn sẽ nể mặt Andrew mà không dám cùng cậu ta gây hấn để tránh rước họa vào thân.
Bây giờ trên mặt lại bỗng nhiên xuất hiện vết xước lớn như vậy khiến cậu không nhịn được sự thắc mắc: “Mặt cậu bị làm sao vậy?”
Ánh mắt Ryan trong nháy mắt lóe lên một tia vui sướng, nét mặt hớn hở mong chờ nhìn cậu hỏi: “Người đang lo lắng cho ta sao?”
Câu khỏi có phần hơi gợi đòn của cậu ta khiến mắt trái Hứa Gia Văn giật giật mấy cái, chỉ là tiện miệng hỏi đến vài câu cũng được tính là đang lo lắng sao?
Cậu từ chối cho ý kiến, sau đó lại nhắc nhở cậu ta tập trung vào câu hỏi trước đó của mình.
“Đừng có mà lảng sang chuyện khác, cậu trả lời tôi đi kìa!”
Bị cậu ngó lơ nhưng thái độ Ryan vẫn tỏ ra rất bình thường, ngược lại còn phấn khích hơn so với lúc vừa tiến vào đây.
Cậu ta đưa tay chỉ chỉ vào vết thương của mình nói: “Này sao? Nó chỉ là vết thương nhỏ thôi, không có vấn đề gì đâu.”
Đối với cậu ta là nhỏ nhưng đối với Hứa Gia Văn thì nó lại là một vết thương lớn và còn khá sâu, nếu không được xử lý kỹ lưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-quy-ngai-cong-tuoc/2848183/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.