Dẫu luôn dặn lòng phải tin tưởng tuyệt đối, song Cát Diệp không thể ngăn nổi cảm giác ấm ức dữ dội trấn áp nơi lồng ngực. Chưa bao giờ cô thấy bản thân có nhu cầu chiếm hữu anh cho riêng mình một cách mãnh liệt đến nhường này.
Đế Thiết Thành là chủ nhân của cô, chỉ được phép là của riêng cô!
Máu nóng sôi sục, Cát Diệp tiến đến, ngang nhiên ngồi vài lòng anh. Tay cô cầm lấy chiếc dao dọc giấy trong ống đựng bút, kéo lưỡi dao trừng trừng sát khí lên:
"Đuổi việc cô ta." Cát Diệp ra lệnh cho Đế Thiết Thành.
Anh vừa bất ngờ lại vừa phấn khích trước dáng vẻ đáng sợ này, ngoan ngoãn vâng lời:
"Tuân lệnh thưa bảo bối đại nhân."
Mọi chuyện sau đó đương nhiên không còn gì để bàn cãi. Đinh Hạ Băng cuốn gói ra về ngay trong ngày thử việc đầu tiên.
Căn phòng rơi vào tĩnh lặng, Cát Diệp vẫn ôm khư khư tấm thân anh như sợ bị ai cướp mất.
"Em muốn giữ chặt tôi đến hết ngày sao?" Đế Thiết Thành thả một ánh nhìn đầy ý cười lên biểu cảm khó ở của Cát Diệp.
Cô bất bình ngẩng mặt lên:
"Anh có ý kiến?"
Đế Thiết Thành kéo phéc-mơ-tuya khóa miệng lại, không dám chơi trò mạo hiểm. Tay cô vẫn còn đang lăm lăm con dao, anh mà lộn xộn coi chừng mộ xanh cỏ như chơi.
Đúng là Diệp Diệp của anh, rất xứng danh nóc nhà.
Hương nước hoa nồng của Đinh Hạ Băng vẫn còn bám mùi trên chiếc ghế da, làm Cát Diệp nhăn mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914665/chuong-24.html