Cát Diệp bất đắc dĩ bị lôi lên phi cơ riêng của Đế gia. Cô ngồi ngoan trên ghế, im lặng để Đế Thiết Thành tập trung trao đổi với đối tác bằng laptop.
Có lẽ sự xuất hiện của cô trong chuyến công tác này chỉ là giống như một cục sạc di động cho anh nạp năng lượng mỗi khi mệt mỏi. Cô cần ngoan ngoãn một chút, ngọt ngào một chút, vậy là đủ để hoàn thành nhiệm vụ.
Tiếp viên đưa đến vài món ăn nhẹ, Cát Diệp cũng lẳng lặng ăn, thấy rất ngon nên gọi thêm một xuất rồi hài lòng đắp chăn, ngả lưng xuống ghế và đánh một giấc dài.
Ngẫm lại mới thấy, quá khứ cô cơ cực bao nhiêu thì giờ đây nhàn hạ bấy nhiêu, thậm chí là nhàn gấp ba, gấp năm lần.
Gặp được Đế Thiết Thành đúng là bước ngoặt thay đổi hoàn toàn cuộc đời Cát Diệp.
"Cảm ơn anh..." Cát Diệp khe khẽ nói mớ giữa giấc ngủ.
Đế Thiết Thành ngừng tay đánh máy, dịu dàng nhìn cô rất lâu rồi anh lẩm nhẩm đáp lại:
"Không có gì thưa em."
Vài giờ đồng hồ trôi qua...
Khi kết thúc chuyến bay, Đế Thiết Thành không nỡ đánh thức Cát Diệp dậy. Anh cẩn thận bế cô lên và ngồi vào ô tô để tới căn hộ riêng.
Còn cô búp bê thì vẫn li bì say ngủ, khi tỉnh dậy thấy mình đã nằm trong chăn ấm nệm êm từ lúc nào. Đế Thiết Thành đang ở đó, chống cằm bên mép giường và kiên nhẫn chờ đợi.
"Ồ...em lỡ ngủ quên mất. Anh chưa đi làm à?" cô khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914592/chuong-80.html