Dứt lời, anh dùng răng rút phăng dây váy của Cát Diệp ra.
Hạ cánh môi mình xuống, chiếc lưỡi Đế Thiết Thành vẽ vòng tròn quanh nhũ hoa hồng nhuận. Bàn tay lớn không thôi nhào nặn bầu ngực mềm mại.
Cát Diệp nhăn nhó. Toàn thân nóng bừng bừng tựa phích nước đang sôi sục.
Ngón tay anh lướt dọc rãnh bụng cô xuống phía dưới, vén vạt váy lên để tìm tới nơi tư mật.
Bị anh tấn công vào những phần nhạy cảm nhất, Cát Diệp mím môi gắng nuốt âm thanh rên rỉ vào trong. Cô vốn chỉ có ý định trêu chọc anh một chút, không muốn nhập vai sâu đến nỗi hóa thành ả đàn bà lẳng lơ dưới thân trai lạ.
Đế Thiết Thành thấy thế, càng lấn tới mân mê "cô bé" hồng hào. Ngón tay anh thô ráp và vương chút khí lành lạnh, làm Cát Diệp giật nảy mình, kẹp chặt hai đùi lại.
Anh không nhanh không chậm, ngước mặt lên cắn vào vành tai cho cô chịu hé miệng. Phía dưới anh dễ dàng tách đôi chân cô, gian xảo đưa đôi mắt ẩn hiện sau lớp mặt nạ lên dụ dỗ:
"Mở rộng ra nào, tôi nhớ tiếng rên đáng yêu của em lắm rồi."
Mở rộng ư? Ý anh là mở miệng hay dang chân? Cát Diệp thở dốc, nghĩ rằng với cái tính lưu manh ấy thì tức là cả hai.
Thật xấu hổ khi bị anh đàn áp như vậy, rõ ràng ban đầu là cô chủ động ve vãn anh. Cát Diệp hít sâu, lấy hết chút sức lực còn sót lại mà vùng dậy, đẩy anh nằm bẹp xuống giường, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914580/chuong-62.html