Cuộc sống dần trở lại nhịp quay thường nhật. Đế Thiết Thành không mất nhiều thời gian hồi sức, anh nhanh chóng tiếp tục vị trí điều hành tập đoàn sau hơn một tháng vắng bóng. Cát Diệp cũng như anh, cô cầm mic, tăng thời gian đến phòng thu âm để hoàn thành các hợp đồng đúng hạn.
Sáng sớm hôn tạm biệt, chia mỗi người một ngả, chiều muộn về cùng chung chuyện cơm nước giường chiếu, giúp đối phương thoa thuốc lên những vết sẹo mới lành.
Cứ đều đặn như thế, công việc cả hai ngày một suôn sẻ và chuyện tình cảm cũng bình yên lạ thường.
Có lẽ đúng như lời Cát Diệp đã nói, sóng gió thật sự đã qua và mùa xuân đang đến với họ rồi.
Cuối tuần, Đế Thiết Thành vẫn mải cặm cụi trong thư phòng. Anh không để ý rằng mình đã vô tình trở nên tham công tiếc việc đến quên cả giờ giấc. Cát Diệp không muốn làm phiền anh, cô lẳng lặng ra vườn dạo quanh một mình.
Đế Thiết Thành chỉ ngừng tay đánh máy cho tới khi có ngọn gió mát thổi vào từ cửa sổ, nhắc nhở rằng hôm nay không phải ngày để làm việc mà phải là để dành thời gian cho người quan trọng hơn cả.
Lập tức bỏ lại dự án đầu tư, Đế Thiết Thành đi tìm Cát Diệp.
Lúc ấy trong khu vườn mơn mởn hoa lá đầu xuân, có cô búp bê thơ thẩn ôm guitar gảy những hợp âm vô định. Cô ngồi trên chiếc xích đu trắng, đằng sau lưng là những khóm cẩm chướng xinh đẹp, cách đó không xa có đài phun nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cua-de-thieu/2914543/chuong-78.html