Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
“Ừ, rất sung sướng.” Khương Trừng khom lưng, trán tựa trán với cô.
Sắc mặt Lâm Giang Nam liền trầm xuống, cô duỗi tay đẩy anh, vừa đẩy vừa nói: “Nếu anh thích ôm người ta như vậy sao còn không đi ôm người ta đi, anh buông em ra!”
Khương Trừng chẳng những không buông cô ra, ngược lại còn ôm sát hơn, để cô dính chặt vào lồng ngực mình. Lâm Giang Nam dùng sức giãy giụa cũng không tránh được cánh tay của Khương Trừng, tay anh ôm chặt eo cô, tuy không đau nhưng cũng không có cách nào thoát ra.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam đang giãy giụa trong ngực mình. “Nếu em còn lộn xộn, anh không thể bảo đảm lát nữa sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu đấy.” Giọng anh trầm thấp, khàn khàn.
Lâm Giang Nam ngẩng đầu nhìn anh theo bản năng, không cẩn thận lạc vào đôi mắt sâu thẳm, đen như mực của anh, dưới ánh đèn càng trở nên mị hoặc.
Lâm Giang Nam nhất thời quên giãy giụa, cứ như vậy bị hấp dẫn bởi đôi mắt anh.
“Em ghen à?” Anh nhìn vào mắt cô, bình thản hỏi.
“Em... Không có!” Lâm Giang Nam lập tức phản ứng lại, cô nghẹn họng một lúc, sau đó thề thốt phủ nhận.
“Con gái ngoài miệng nói không có, thực ra là có.”
“Anh…”
Lâm Giang Nam còn chưa nói xong đã nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên ngoài cửa.
“Có người đến.” Lâm Giang Nam cuống quít nhìn anh, sau đó duỗi tay đẩy đẩy.
Khương Trừng thì không hề dao động, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cau-nang/3235440/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.