Lúc Lâm Giang Nam tỉnh lại đã hơn bảy rưỡi sáng, chuyện thứ nhất cô làm khi thức dậy là đi đánh răng rửa mặt.
Nhưng đột nhiên cô lại cảm thấy có gì đó không thích hợp, vì sao cách bố trí của căn phòng này, và cả nhà vệ sinh... Có gì đó rất lạ...
Lúc vừa tỉnh ngủ, đầu óc Lâm Giang Nam luôn không tỉnh táo lắm.
Lúc cô còn đang mê man giữa phòng ngủ, cửa phòng ngủ đột nhiên bị mở ra.
Lâm Giang Nam mê man nhìn qua.
"Khương Trừng... Chẳng lẽ mình còn chưa tỉnh ngủ..." Cô nhìn anh, sau đó cúi đầu lầm bầm lầu bầu nói thầm.
Khương Trừng nhìn vẻ mặt mê man của Lâm Giang Nam, tâm tình rất tốt bước qua.
Anh đẩy cô vào phòng vệ sinh.
"Ngẩn người làm gì đấy, còn không mau rửa mặt đánh răng, em muốn đến muộn à?"
"Đến muộn?"
"Ừ, giờ đã hơn bảy rưỡi rồi."
Bảy rưỡi?
Bảy rưỡi!!!!!
Lâm Giang Nam lập tức tỉnh táo, cô cuống quít đi lấy bàn chải đánh răng và ly súc miệng trên bồn rửa mặt.
"Sao em lại ở nhà anh?"
Đầu óc Lâm Giang Nam đã thanh tỉnh không ít. Cô nhìn bàn chải đánh răng và ly súc miệng sạch sẽ đang đặt chỉnh tề ngăn nắp trên bồn rửa mặt.
Một cái màu hồng, một cái màu xanh. Rất hiển nhiên, màu hồng là chuẩn bị cho cô, màu xanh là của anh.
Khương Trừng vươn tay nặn kem đánh răng cho cô, sau đó hứng nước ấm vào ly.
"Lúc về đến sân bay Ninh Hạ đã là rạng sáng, em lại ngủ say như chết, anh chỉ có thể đưa em về nhà anh, huống hồ giờ đó bạn của em chắc chắn đang ngủ."
Lâm Giang Nam nhận lấy bàn chải đã có kem đánh răng từ tay anh, bắt đầu đánh răng.
Giữa hai người vô cùng ăn ý, giống như đã hình thành một thói quen, thuần thục đến không ngờ.
Lâm Giang Nam đánh răng rửa mặt xong, hai người cùng nhau ra ngoài ăn sáng.
Lâm Giang Nam nhìn đồ ăn sáng trên bàn, sau đó liếc mắt nhìn Khương Trừng.
"Anh... làm..."
Bánh bao nhân trứng sữa [1], sữa tươi, trứng ốp la, sandwich chân giò hun khói.
Khương Trừng nhìn bữa sáng khéo léo bày biện chỉnh tề trên bàn, tuy rất muốn nói không sai, chính là anh làm, để Lâm Giang Nam lau mắt mà nhìn, nhưng cuối cùng anh vẫn không có nổi cái tự tin đó.
"Ừm... Gọi..."
Lâm Giang Nam liền bày ra vẻ mặt em biết mà, nhưng... Gọi bữa sáng... Cũng... ừm... rất thông minh...
Khương Trừng có hơi xấu hổ, lúc ở một mình anh chưa từng ở nhà ăn sáng, luôn giải quyết ở phòng làm việc.
Lâm Giang Nam cười cười, sau đó cắn một miếng sandwich.
"Ngon không?"
Lâm Giang Nam gật đầu.
Ăn xong, Lâm Giang Nam liền trang điểm, Khương Trừng thay quần áo, hai người cùng nhau ra cửa.
Lúc đi đến huyền quan, đang chuẩn bị đi giày, Lâm Giang Nam đột nhiên thấy cổ áo khoác Khương Trừng chưa chỉnh tề.
"Anh lại đây một chút." Cô đứng trên huyền quan nói với Khương Trừng.
Khương Trừng nghe lời đi qua.
"Sao thế?"
Lâm Giang Nam đang đứng trên huyền quan, Khương Trừng đứng phía dưới, cho nên tầm chân Lâm Giang Nam cao hơn Khương Trừng một chút, nhưng chênh lệch chiều cao giữa hai người vẫn rất lớn, cho dù cô đứng trên huyền quan, muốn giúp Khương Trừng sửa sang lại quần áo cũng có phần khó khăn.
Lâm Giang Nam vươn tay thay Khương Trừng sửa sang lại quần áo, có điều cô vẫn phải nhón chân.
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam gần trong gang tấc, cô đứng trên huyền quan mà còn phải nhón chân để sửa sang lại quần áo cho anh. Anh hơi hơi cúi người, điều này làm Lâm Giang Nam dễ dàng hơn rất nhiều, cũng không cần nhón chân, cô nhẹ nhàng giúp Khương Trừng vuốt phẳng nếp nhăn trên quần áo, sửa sang lại cho chỉnh tề.
"Được rồi."
Cô nhìn cổ áo đã chỉnh tề, cười nói với Khương Trừng.
Khương Trừng nhìn cô gần ngay trước mắt, không tự chủ được mà mỉm cười, lúc cô chuẩn bị lui ra sau, bàn tay anh đã vươn lên, trực tiếp kéo cô vào ngực mình, cúi đầu vây lấy.
Không biết qua bao lâu sau, Lâm Giang Nam mới vươn tay đẩy anh.
"Ưm... đi thôi... em bị muộn rồi..." Lâm Giang Nam vừa đẩy anh, vừa thở gấp nói.
Khương Trừng liếm môi cô, sau đó mới buông ra. Anh mỉm cười nhìn cô, Lâm Giang Nam lại bị anh nhìn cho mặt đỏ tai hồng. Thật là, không có việc gì lại mỉm cười trêu chọc người ta.
Lâm Giang Nam nhìn người đàn ông ngồi xổm thắt dây cho mình, trong lòng vô cùng ấm áp, nhưng hốc mắt lại cay cay.
"Khương Trừng, anh thật tốt với em." Lâm Giang Nam mềm giọng nói.
Khương Trừng vừa ngẩng đầu liền thấy hốc mắt hồng hồng của Lâm Giang Nam, anh duỗi tay xoa loạn đầu cô.
"Đồ ngốc, anh không tốt với em thì tốt với ai?"
Anh ôm cô xuống khỏi huyền quan.
"Đi thôi, anh đưa em đi, nếu không em sẽ thật sự trễ giờ đấy."
Khương Trừng ôm lấy bả vai Lâm Giang Nam, cùng nhau ra cửa.
Vừa ra khỏi cửa, một trận gió lạnh đã ập đến.
"Năm nay tháng một rồi mà vẫn chưa có tuyết." Lâm Giang Nam ngẩng đầu nói với Khương Trừng bên cạnh.
"Có lẽ năm nay tuyết sẽ tới muộn." Khương Trừng nắm tay Lâm Giang Nam.
Anh nhìn môi cô theo thói quen, rồi lại đột nhiên bước đến trước mặt cô, lúc Lâm Giang Nam còn chưa phản ứng lại anh đã vươn một tay khác đội mũ áo khoác lên đầu cô.
Lâm Giang Nam ngẩng đầu nhìn anh.
Khương Trừng cúi đầu nhìn cô.
"Nếu em còn dùng ánh mắt này nhìn anh, anh không thể bảo đảm hôm nay em có thể đi làm bình thường đâu."
Hai má Lâm Giang Nam đỏ bừng, yên lặng cúi đầu.
Khương Trừng thấy thế, không khỏi cong môi mỉm cười.
...
Phòng làm việc của Khương Trừng.
"Khương Trừng, cậu nhìn hot search Weibo hôm nay đi."
Tần Hiểu Thiên đưa điện thoại cho Khương Trừng bên cạnh, Khương Trừng nhận lấy rồi nhìn thoáng qua.
Hot search Weibo
# Nam thần của mọi người cuối cùng cũng có người yêu
# Bạn gái thần bí của Khương Trừng
# Khương Trừng mang bạn gái đi show, tình cảm hư hư thực thực
Vừa mở Baidu, tin tức về bạn gái thần bí của anh đã ùn ùn kéo đến, tin đồn gì cũng có.
Anh tùy tiện nhìn thoáng qua.
Tất cả đều là hình ảnh ngày đó ở Bắc Kinh, lúc họ vừa ra đã bị chụp lại, Khương Trừng nhìn tấm ảnh, trong ảnh mặt Lâm Giang Nam không rõ ràng, hơn nữa toàn bộ quá trình cô đều vùi vào ngực anh, được áo khoác che lại nên nhất thời chưa ai phát hiện là Lâm Giang Nam.
"Chuyện này cậu muốn xử lý thế nào?" Tần Hiểu Thiên hỏi.
Khương Trừng đưa điện thoại cho Tần Hiểu Thiên, anh thả lỏng lưng dựa vào ghế, ngón tay thon dài trong suốt nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn. Một lần rồi lại một lần... Vô cùng đẹp đẽ...
Cuối cùng, anh chậm rãi ngừng lại động tác trong tay.
Anh ngẩng đầu nhìn Tần Hiểu Thiên.
"Không cần làm gì cả, dù sao cũng không có gì phải giấu diếm, sớm muộn gì cũng phải công khai, không phải sao?"
Tần Hiểu Thiên nhìn anh, sau đó gật gật đầu.
"Được, anh biết rồi. Anh ra ngoài đây."
"Ừm."
Đối với sinh hoạt cá nhân của Khương Trừng, Tần Hiểu Thiên không quản quá nghiêm, không giống người đại diện khác không cho phép nghệ sỹ dưới trướng của mình yêu đương, không cho phép chửi bậy, không cho phép ăn nhiều, nghiêm khắc giữ dáng.
Nhưng dù Tần Hiểu Thiên muốn quản cũng không có cơ hội đó.
Bởi vì sinh hoạt của Khương Trừng thật sự sạch sẽ quá mức.
Cơ bản thì Khương Trừng chưa bao giờ up gì lên Weibo, dù là WeChat cũng chưa bao giờ thấy gửi kết bạn với ai đó, dường như chỉ liên hệ với người đại diện là anh và bố mẹ.
Thậm chí đến cả chuyện tình cảm, giới giải trí vốn là cái chảo nhuộm lớn, đặc biệt là trong giới siêu mẫu bọn họ, những người họ tiếp xúc đều là những siêu mẫu hàng đầu, muốn dáng người có dáng người, muốn gương mặt có gương mặt, nhưng Khương Trừng vẫn luôn né xa ba thước, ngay cả người mẫu nữ vương Tống Điềm Nhiên, anh cũng chỉ giữ quan hệ hời hợt.
Việc ăn uống của Khương Trừng cũng chưa bao giờ để anh phiền lòng, những người đại diện khác đều hy vọng nghệ sĩ nhà mình ăn ít, tốt nhất là không ăn, nhưng anh lại ngược lại, anh hy vọng Khương Trừng ăn, hơn nữa là ăn nhiều, mỗi lần thấy Khương Trừng ăn mì gói, anh liền hận không thể dí đầu cậu ta vào thùng mì.
Thân là siêu mẫu quốc tế lại đi ăn mì gói, càng làm cho người ta không thể tiếp nhận là cậu ta ăn mì gói thì cũng thôi đi, vậy mà Coca nhà cậu ta ăn còn tốt hơn, đến Coca còn biết ăn thức ăn cho chó loại đắt nhất.
Năm nay Khương Trừng đã hai mươi tám tuổi, qua năm Khương Trừng sẽ hai mươi chín, đã gần bước sang con số ba, trong nháy mắt, mười năm đã trôi qua.
Lúc anh ký hợp đồng với Khương Trừng, Khương Trừng chỉ mới mười chín tuổi, khi đó anh cũng chỉ hai mươi tư tuổi mà thôi. Nhiều năm như vậy, Khương Trừng chưa có mối tình nào, bây giờ khó có được người mà cậu ta thích, anh cao hứng thế nào cũng không đủ.
Đôi khi anh thật sự lo lắng cho Khương Trừng, anh tình nguyện để cậu ta làm ra một ít tai tiếng với minh tinh khác còn hơn là làm ra mấy chuyện bậy bạ, nhưng hoàn hảo là Khương Trừng chưa từng cho anh cơ hội để chỉnh lý mấy việc này.
Tần Hiểu Thiên cũng biết, không phải Khương Trừng có vấn đề gì, hơn nữa trên đời này có một loại tình cảm gọi là thà thiếu chứ không ẩu, mà Khương Trừng vừa vặn chính là loại người đó mà thôi.
Sau khi Tần Hiểu Thiên ra ngoài, Khương Trừng ngồi tại chỗ một lúc, sau đó mới cầm điện thoại, đăng nhập Weibo, thứ gần như đã nửa năm anh không vào.
Anh vừa mở Weibo, tin nhắn Weibo liền ập đến, nhưng anh cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi thôi, yên lặng soạn một trạng thái mới, sau đó đăng lên.
Khương Trừng up Weibo, đương nhiên sẽ mang đến tác động cực lớn.
Đối với fangirl trong quân đoàn Cam, nguyện vọng lớn nhất mỗi ngày là hy vọng mình vừa tỉnh dậy, lướt Weibo là có thể thấy nam thần nhà mình có gì đó đổi mới.
Các cô còn chưa kịp tiêu hóa hot search Weibo thình lình nhảy ra hôm nay, thậm chí có không ít fangirl không tin, cho rằng đó chỉ là lăng xê, nhưng nam thần nhà các cô lại chèn thêm một quả bom.
Khương Trừng V: Yêu em
Cùng với hình ảnh mười ngón tay đan xen.
Thân là fangirl trung thành của Khương Trừng, các cô đương nhiên nhìn ra tay người đàn ông trong bức ảnh là tay Khương Trừng, còn tay của cô gái thì các cô không biết là ai, nhưng từ đôi tay mảnh khảnh trắng mịn, các cô cũng có thể đoán được chủ nhân đôi tay này có dung nhan xinh đẹp như thế nào.
Từ khi Khương Trừng đăng tải trạng thái đã hơn bốn tiếng, đông đảo fangirl đều thời thời khắc khắc chú ý đến động thái Weibo của các nữ người mẫu trong giới người mẫu, nhưng đã hơn bốn tiếng qua đi, lại không có thêm dấu vết gì. Ngay cả người luôn chiễm chệ trên vị trí bạn gái tin đồn của Khương Trừng nhiều năm - Tống Điềm Nhiên, Weibo cô ấy cũng vô cùng yên tĩnh, ngay cả nữ chính Lâm Giang Nam trong "Trừng Nam CP" vừa bùng lên cũng im lặng.
Chẳng lẽ bạn gái của Khương Trừng không có chút liên quan nào với hai vị nữ chính này?
Đã mấy tiếng trôi qua, ngoại trừ mấy chục ngàn bình luận của các fangirl dưới Weibo của Khương Trừng, còn có vài người bạn tốt trong giới của anh chúc phúc thì không có chút tin tức nào nữa.
Vì thế quân đoàn Cam đã không còn giữ bình tĩnh nổi, rốt cuộc là thần thánh phương nào, cứ như vậy mà câu đi nam thần của các cô, hơn nữa nam thần của các cô đã trực tiếp thổ lộ trên Weibo mà lại không có thái độ gì, vì thế trải qua cuộc thảo luận, các cô đã xoa tay hầm hè, chuẩn bị khai đao.
Kết quả lại bất ngờ nhìn thấy nữ thần nhà mình cũng up Weibo.
Lâm Tiểu Miêu V: Em cũng yêu anh
Cùng với hình ảnh mười ngón tay đan xen, hơn nữa, lại giống y hệt bức ảnh của nam thần!!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]