*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Nhược Vy
Beta: Quanh
Sau khi lên xe, Tần Hiểu Thiên đã lái xe đi rất xa, Lâm Giang Nam mới kéo áo khoác trên đầu xuống, lộ ra cái đầu nho nhỏ.
Khương Trừng vươn tay bật đèn trong xe.
“Em không sao chứ, có phải là bị dọa rồi không?” Khương Trừng nghiêng người nhìn Lâm Giang Nam.
“Không có gì, em ổn.” Lâm Giang Nam mỉm cười với anh.
Khương Trừng nâng mặt Lâm Giang Nam lên, sau đó nhìn trái nhìn phải xem cô có bị thương không, xác nhận trên mặt cô không có vết thương nào mới an tâm.
Vừa rồi khi những phóng viên kia tràn đến, trong tay đều cầm microphone, camera, anh sợ những người kia không cẩn thận sẽ làm cô bị thương, cũng may là cô không sao, nếu không anh cũng không biết chính mình sẽ làm ra chuyện gì.
“Em đã nói là không sao mà, anh yên tâm đi, với cả anh đã che em kín mít như vậy, bọn họ cũng không thể nào chạm vào em được.” Lâm Giang Nam vươn tay kéo bàn tay Khương Trừng trên mặt mình xuống, sau đó tự giác luồn tay mình vào tay anh.
Tay cô hơi lạnh, Khương Trừng không khỏi nắm chặt hơn một chút.
Tần Hiểu Thiên vẫn có chút áy náy với Lâm Giang Nam. “Chuyện vừa rồi là anh không xử lý tốt, xin lỗi em.” Anh vừa lái xe vừa nói với hai người phía sau.
Lâm Giang Nam ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cau-nang/3235422/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.