Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
Buổi tối, sau khi tắm xong, Lâm Giang Nam nằm yên trên giường. Cô vẫn luôn nhìn điện thoại trong tay, đã một ngày trôi qua nhưng Khương Trừng không đến tìm cô. 
Không có điện thoại, không có tin nhắn, cũng không có WeChat. 
Thậm chí cô dùng WeChat đọc truyện cổ tích cho anh, anh cũng không đáp lại. 
Lâm Giang Nam nằm hẳn xuống, đem điện thoại đặt bên cạnh, tay đặt ở cằm. 
Cô không hiểu, rốt cuộc là Khương Trừng có ý gì. 
Trong lòng cô không biết vì sao lại buồn bã, lại mất mát, dù sao cũng buồn phiền, rất khó chịu. 
Cô nhớ đến tối qua khi Khương Trừng hôn mình, ghé sát tai gọi tên cô, một lần rồi lại một lần khiến cả người cô run rẩy. 
Lâm Giang Nam trở mình, nằm ngửa trên giường, đôi mắt nhìn trần nhà, không tài nào ngủ được. 
Không ngoài dự liệu, tối hôm đó Lâm Giang Nam mất ngủ. 
Buổi sáng khi đi làm, cô cứ ngáp dài ngáp ngắn suốt cả buổi. 
Kim Giai Giai nhìn không nổi, cầm ly cà phê mình mới uống hai ngụm đến. 
“Cho em đấy, không cần cảm ơn đâu.” 
Lâm Giang Nam: “…” 
Thật ra cô muốn nói, cà phê này chị đã uống rồi. Nhưng lý trí nói cho cô biết, lời này cô nên giữ trong lòng thôi, bởi vì cô đoán nếu nói thì ly cà phê này sẽ không trút vào dạ dày cô, mà là mặt cô. 
“Kamsamita ~” Lâm Giang Nam nhận lấy ly cà phê. 
Cô ngậm ống hút uống một ngụm, sau đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cau-nang/3235409/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.