*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Edit: Nhược Vy 
Beta: Quanh 
“Cảnh này kết thúc, mọi người vất vả rồi.” 
Anh Vương nói với nhân viên công tác bên cạnh, sau đó nhìn thoáng qua Khương Trừng, xoay người nói với Lâm Giang Nam cách đó không xa. 
“Giang Nam, mau lấy áo khoác bên kia cho Khương Trừng.” 
Lâm Giang Nam nhìn thoáng qua áo phao bánh mì đặt cách đó không xa, đi qua lấy rồi chạy chầm chậm đưa cho Khương Trừng. 
Lâm Giang Nam chạy đến bên cạnh Khương Trừng, sau đó nhanh tay khoác áo lên người anh, tây trang trên người Khương Trừng đã lạnh lẽo. 
Nhưng Khương Trừng cao hơn cô rất nhiều, cho nên căn bản cô không thể khoác được áo cho anh, chỉ có thể dán áo khoác vào lưng anh. 
Khương Trừng nhìn Lâm Giang Nam đang cố vươn tay, không khỏi cười nhẹ một cái. 
Anh vươn tay lấy áo từ Lâm Giang Nam, tay Lâm Giang Nam cũng chạm vào tay Khương Trừng. 
Rất lạnh. 
“Tay anh lạnh lắm đấy.” Cô không khỏi ngửa đầu nói. 
“Ừ.” Khương Trừng gật đầu. 
Khương Trừng đến khu vực nghỉ ngơi cách đó không xa, chưa đi được mấy bước thì quay đầu lại, phát hiện Lâm Giang Nam còn đang đứng phát ngốc tại chỗ. 
“Tới đây một lát được không?” Anh nhìn cô hỏi. 
“A, được… được.” Lâm Giang Nam chạy nhanh đến chỗ anh. 
Khương Trừng ngồi trên ghế, anh chỉ chỉ vị trí bên người: “Ngồi đi.” 
“À.” Lâm Giang Nam theo lời ngồi bên cạnh Khương Trừng. 
Anh nghiêng đầu nhìn cô một cái, cuối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-cau-nang/143416/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.