🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tan đi như một giấc mơ 



Tôi thấy mình trong mắt người 



Tan đi như một giấc mơ, tôi lạc đường trong mộng 



Dù cố tìm đến mấy, tôi cũng chẳng thấy được nào 



Giấc mơ tôi bay đi, tất cả đều mơ hồ 



Trong giấc mơ hỗn loạn, tôi đứng đó trần truồng 



Trong cái hộp hình tim tôi mơ mình chạy như điên dại 



Trời ảm đạm mịt mù, tôi hãi hùng khiếp sợ 



Cầu thang pha lê trước mặt 



Liệu có vỡ vụn cả không? 



Trái tim nát vụn của tôi 



Đã tan đi như giấc mộng… 



- Thơ của Pha Lê – 



Buổi sáng sớm, tôi đang mơ ngủ thì chuông điện thọai reo. Một cái giọng tôi không biết của ai nói, “Alô, đây có phải là số của Xuân Thụ?” 



“Tôi đây.” 



“Tôi là người đánh trống của Bướm Chết đây. G cho tôi số này. Cậu ấy và tôi đến Hiệu sách Phương Chu chiều nay. Muốn đến cùng không?” 



“Có,” tôi nói. “Anh ở trường đấy à? Tôi nghe tiếng nhiều người nói chuyện.” 



“Đang giữa giờ ra chơi. Tôi đang ở quán nước,” anh ta trả lời. 



Tôi nói, “Nói điều gì đó nồng nàn với tôi đi.” 



Im lặng một lúc, rồi, “Được rồi. Anh yêu em, đến nhanh lên nhé.” 



Tôi cười. “Hay lắm. Gặp anh chiều nay – Ô, tôi quên mất. Tên anh là gì?” 



“Pha Lê.” 



Sau khi chúng tôi gác máy, tôi rửa mặt và xem đồng hồ, 10:30. 



Tôi cố tưởng tượng ra Pha Lê thế nào. Ở trường anh ta hôm đó, tôi đã có một cảm giác bồi hồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bup-be-bac-kinh/1951878/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Búp Bê Bắc Kinh
Chương 27: Búp bê pha lê
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.