Chương trước
Chương sau
Xin chào các độc giả thân mến! mình là tác giả đây, mình hôm nay ngôi lên đây để nói cho các bạn biết mình có thể ít khi ra chương vì môn học của mình rất nhiều với lại mình còn phải đi học thêm nên mình chỉ có thể ra chương vào thứ 7 và chủ nhật, mong các bạn độc giả thông cảm cho mình nha và mong các bạn ủng hộ truyện của mình. Không vòng vo nữa mình sẽ vào truyện đây.
                                                                                -----------------------------------------------
Đang mặn nồng với nhau thì bỗng cánh cửa phòng bệnh viện bị một lực mạnh tác động vào làm một cái '' Rầm'', một người có dáng vóc nhỏ bé bước vào cùng hai người đàn ông, gương mặt của cả ba người nhìn rất nghiêm trọng, cậu nhóc nhỏ nhắn chạy lại chỗ của Triệu Hiên đẩy Harry ra sau đó ngồi vào lòng cậu, hành động của cậu bé khiến cậu ngỡ ngàng hỏi:
                       - Bé ơi! sao bé đẩy chồng của anh ra vậy.
Nghe Triệu Hiên gọi Harry là chồng thì Tiểu Hàm há hốc ngạc nhiên, hai người kia cũng khá bất ngờ nhìn cậu rồi lại nhìn hắn nói:
                         - Mẹ thằng kia mày làm gì bé Hiên rồi hả?
Hắn cười cười rồi nói:
                           - Tao không có làm gì cả chỉ là bác sĩ nói em ấy mất trí nhớ tạm thời thôi
Hai người đàn ông kia càng ngỡ ngàng thêm. Hắn đang giải thích cho hai người kia , còn Tiểu Hàm nhân cơ hội đó ôm cậu rồi hôn cậu một cái ''chụt'' ngay má, hành động ấy của nhóc ấy bị hắn thu vào tầm mắt, hắn bước lại chỗ Tiểu Hàm xách cậu nhóc ấy lên rồi đem ra ngoài, sau đó quay lại đẩy Tử Quân và Lí Bạch đi ra khỏi phòng, trước khi đóng cửa phòng bệnh của cậu thì hắn nói vọng ra ngoài:
                              - Cách xa vợ ông đây ra, cấm hôn hít, ôm ấp vợ bố và tạm biệt đéo cần đến thăm nữa chỗ người ta đang măn nồng.
Nói rồi hắn đóng cánh cửa lại cái '' rầm'',mặc kệ bên ngoài gào thét chửi bới, hắn quay lại giường bệnh gọt trái cây cho cậu, ân cần chăm sóc cậu. Khoản một tuần sau, cậu được các bác sĩ cho xuất viện, Triệu Hiên rất vui, vì cậu cũng chán khi ngày nào cũng phải ở bệnh viện. Trước khi xuất viện, cậu đã gặp Tử Quân nói chuyện, cuộc nói chuyện của cậu và y có nội dung rất đợn giản, chủ yếu nói về việc cậu đã nhớ lại mọi thứ, nhưng cậu không muốn hắn biết mình đã nhớ lại, nếu hắn biết thì xác định cậu sẽ làm bạn với cái giường thân yêu của mình. Nói xong, cậu thì hắn cũng chạy xe đến đón cậu, hắn rất ân cần với cậu. Trên đường đi hắn cứ luyên thuyên những chuyện cũ, còn nữa hắn sợ cậu đói nên mua một bịch thức ăn đồ ngọt mà cậu thích để cậu ăn. Quãng đường từ bệnh viện đến nhà cậu rất xa nên hắn đã chở cậu về nhà của mình để gần, khi đến nhà thì cậu đã thiếp đi lúc nào không hay, nên hắn đành phải bế cậu vào trong nhà, Harry khi vừa mới bước vào nhà thì hàng tá người hầu cuối đầu chào hắn, còn hắn thì mặc kệ họ mà bế bảo bối của hắn lên phòng ngủ. Buổi chiều hôm ấy thật yên bình, hắn nhìn ngắm cậu ngủ, nâng niu những sợi tóc của cậu chạm khẽ vào môi cậu rồi đặt lên đó một nụ hôn nhẹ. Cuối cùng thì hắn ôm lấy chú thỏ con ấy mà ngủ.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Các bạn đọc giả muốn chương sau xôi thịt không, nếu muốn thì comment bình luận nha, nếu đông thì ngày mai sẽ có chương xôi thịt cho mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.