Chương trước
Chương sau
Sau khi đến nhà Lí Bạch, thì rằng Tử Quân nhìn trong rất buồn cười, cả người y cứng nhắc, khuôn mặt thì cười như một tên ngáo, hai tay hai chân đi cùng nhau, nhìn bộ dạng y bây giờ mà anh không khỏi cười mà nói:
                       - Em thoải mái lên, ba mẹ anh không ăn thịt em đâu mà lo lắng thế.
Nghe vậy y liền quay lại ôm anh một cái rồi cùng anh nắm tay bước vào nhà, bên trong căn nhà bây giờ đang có hai người đang ngồi trên ghế sofa ánh mắt sắc lẽm nhìn về phía hai người đang nắm tay bước vào mà lạnh giọng nói:
                          - Về rồi đó hả, sau những việc mà mày làm với gia đình này à
Anh mím chặt môi nhìn ba mẹ mình rồi nói:
                            - Cho dù ba mẹ có nói gì đi chăng nữa thì người con yêu cũng chỉ có một mình Tử Quân thôi, nên con mong hai người hãy chấp nhận em ấy.
Lí Bạch vừa dứt lời thì có tiếng cười vang lên, anh ngước mặt tìm kiếm tiếng cười ấy ở đâu thì thấy ba mẹ mình đang ngồi kế Tử Quân mà nói:
                             - Ây da con dâu tương lai đây sao, nhìn nhỏ nhắn đáng yêu thế, thật là một tiểu thụ đáng yêu a
Tử Quân ngạc nhiên nhìn về phía anh rồi nhìn lại ba mẹ anh mà nói :
                                - Dạ cô chú ơi thật ra con nằm trên còn anh Lí Bạch nằm dưới, con không phải thụ mà con là công ạ
Khi nghe đến đây thì ba mẹ của anh há hốc rồi nói:
                                   - Hả vậy con không phải con dâu mà là con rể ư, vậy con trai chúng ta nằm dưới ư, thật không thể tin được.
Anh sau khi nghe vậy liền mặt đỏ như gấc,còn y thì đứng lên tiến đến chỗ anh nắm tay rồi nói:
                                     - Cô chú hôm nay con đến đây muốn hỏi cưới con trai hai người, con mong hai người hãy đồng ý cho con và con trai hai người được đến với nhau.
Ba mẹ anh nhìn cậu rồi mỉm cười nói:
                                     - Được nếu như con đã nói vậy thì hai ta sẽ chúc phúc cho hai đứa, thôi được rồi đều có mặt hết ở đây thì vào ăn một bữa cơm gia đình đi nào
Nghe thế thì y liền nói:
                                        - Vâng cô chú
Vừa dứt lời thì ba mẹ anh quay lại nhíu mày nói:
                                         - Sao gọi là cô chú, dù gì cũng sắp thành người một nhà rồi mau mau gọi một tiếng ba mẹ cho bọn ta nghe
Y gật đầu nói:
                                            - Vâng thưa ba mẹ.
Nói xong thì cả 4 người đi vào phòng ăn với những tiếng cười vui vẻ, cuối cùng thì mọi chuyện đã diễn ra tốt đẹp ở bên cặp này.
     Còn bên nhà Triệu Hiên bây giờ như bãi chiến trường, có hai con người đang đánh nhau, một lớn một nhỏ, họ khiến cậu nhức đầu, tên nhóc Tiến Hàm luôn luôn tìm cách để hắn bị chửi, còn hắn thì luồn tìm mọi cách để Tiến Hàm bị mắng để trả về nơi sản xuất, nhưng vì cậu rất yêu quý Tiến Hàm nên luôn chửi hắn. Một ngày nọ, cả ba người đang đi trên đường, Tiến Hàm và Hắn thì mải mê cải lộn nên bị cậu bỏ lại, nhưng đang đi thì ở đâu nhảy ra một tên đầu gấu tiến đến chỗ cậu nói:
                                                     - Mày là Triệu Hiên đúng không
Cậu nhìn tên đầu gấu kia lạnh nhạt trả lời:
                                                     - Đúng thì sao mà không đúng thì sao
Tên đầu gấu ấy tức điên lên liền lao đến chỗ cậụ, trên tay hắn đang cầm một con dao, may thay cậu né được liền vút ra sau hắn khống chế, sau đó cậu lấy ra một cây kéo đâm vào đầu hắn. Cây kéo đâm sâu vào phần hợp  sọ  của hắn, khiến hắn chết tươi tại chỗ, nhưng do cậu quá chủ quan mà bị một tên đầu gấu khác đánh bất tỉnh, lúc bất tỉnh cậu có nghe thấy một giọng phụ nữ đang nói với tên kia:
                       - Các ngươi làm tốt lắm, đây là số tiền mà tao đã hứa cho chúng bây, còn bây giờ lôi nó về cho tao
Sau đó, cậu ngất đi không còn biết chuyện gì cả, hắn và nhóc kia thì mải mê cãi lộn, sau khi cãi xong thì liền nhìn lại thấy cậu đã biến mất, tìm khắp nơi nhưng không thấy, bỗng điện thoại hắn reo lên, một dòng tin nhắn hiện lên, nội dung của dòng tin nhắn:
            ''' Còn nhớ tao  chứ, người mà bị mày giết chết đứa con chưa chào đời của tao, người mà mày giết xong vứt xác xuống núi đây, tao đã quay trở lại rồi đây, mày khôn hồn mà làm theo điều tao nhắn nếu không tên Triệu Hiên sẽ chết nghe chưa hả thằng chó kia, mày mau chuyển một tỷ vào tài khoản này của tao, sau đó tự mình đến ngôi nhà hoang phía tây của cánh rừng chết, mày mả giở trò thì tao e rằng thằng điếm kia sẽ chết không toàn thây, bây giờ trò chơi bắt đầu, thời gian của mày là 24 giờ''''
Đọc xong dòng tin nhắn kia thì hắn tức giận, Harry cùng Tiến Hàm quay về nhà của cậu. Bây giờ tâm trạng của hắn khá phức tạp, hắn nhìn nhóc con kia rồi nói;
                                        - Chú biết nhóc rất giỏi đúng không, chú nhờ nhóc chuyện này, nhóc hãy chuyển số tiền giả này vào tài khoản này giùm chú có được không.
Cậu nhóc khó hiểu hỏi:
                                           - Có chuyện gì sao?
Harry cười khổ nói:
                                          - Cậu của cháu bị người xấu bắt rồi
Tiến Hàm quát lên:
                                        - CMN được rồi tôi sẽ giúp chú
Nói xong cậu nhóc lấy máy tính bảng ra, đăng nhập các thứ như lời của hắn mà chuyển một số tiền giả vào tài khoản kia, sau khi làm xong, Tiến Hàm gọi cho một người nào đó:
                                           / Alo mau làm theo những gì tôi nói, huy dộng tất cả lực lượng trong bang đến khu rừng chết phía tây tìm căn nhà hoang ở đó, cứu cậu tôi ra, nếu không cứu được người thì các người sẽ chết, à mà  đợi lệnh tôi mới xong vào khu nhà hoang đó nghe chưa/
Đầu dây bên kia:
                                       / Vâng thưa thiếu chủ/
Hắn nhìn Tiến Hàm mỉm cười, rồi rời khỏi căn biệt thự của cậu, trước khi đi Hàm có đưa cho hắn một cây súng cùng một cây dao găm và một con thiết bị truyền âm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.